Một mặt, anh ta thật sự rất muốn tỏ ra đắc ý ở trước mặt Tô Bạch một chút, nhìn hắn ở trong xe chở tù, mà mình thì lại đang ở bên ngoài, mình thông minh cỡ nào, mình lợi ngại cỡ nào.
Nhưng một mặt khác, An Lạc cũng biết rõ, mình xuất hiện quá nhiều ở trước mặt Tô Bạch, sẽ có xác suất rất lớn bị Tô Bạch nhìn ra manh mối, đến khi ấy chỉ cần hắn hô một tiếng thôi, anh ta chắc chắn sẽ bại lộ, bởi vì thân phận của anh ta hoàn toàn không chịu nổi sự điều tra.
Nhưng, bây giờ đã nên kết thúc rồi, đã sắp vào thành Vatican, đợi đám tù binh được đưa vào trong thành Vatican, mình có muốn ra tay giết lão vương phi là chuyện gần như không có khả năng, An Lạc vốn còn muốn tìm cơ hội hại chết cả Tô Bạch và hai thính giả phương tây đó, sau đó có được pháp khí bản mệnh của bọn họ, nhưng cơ hội ra tay trong đội ngũ chỉ có một lần, vũ khí bản mệnh hiển nhiên quý giá, nhưng phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ chính thứ ba mới khó khiến người từ bỏ nhất, sáu ngày này không tìm thấy cơ hội thích hợp gì, khiến An Lạc cũng dự định từ bỏ những suy nghĩ khác.
Chỉ có điều, điều khiến An Lạc có hơi ngạc nhiên, là sau khi vén tấm vải đen lên, anh ta không nhìn thấy bộ dáng tù binh chán chường của Tô Bạch, vừa vặn ngược lại, Tô Bạch trông có vẻ rất có tinh thần và sức sống, hơn nữa còn đang giao lưu với mấy quý tộc Vampire cùng ở chung trong xe chở tù, vừa giao lưu, hai tay của hắn còn đang múa may gì đó, giống như đang tạo ấn tay.
Mà trên cánh tay của hắn, chằng chịt những vết cắn, phủ đầy vết thương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây