“Chắc hẳn nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra, thì tối nay bọn họ phỏng chừng sẽ dừng lại ở nơi này.” Hoàng tử chỉ vào thôn trang ở trước mặt, và nói: “Có nhìn thấy công trình tinh tế nhất trong thôn trang này không, đó là một nhà thờ nhỏ, một trăm năm trước, có một người xuất thân từ thôn trang này, sau này ông ta trở thành hồng y giáo chủ trong tòa thánh, cho nên cũng vì vậy mà có nhà thờ của riêng mình ở trong thôn trang này, bên trong còn có nhân viên thần chức và hộ vệ mà tòa thánh cố ý phái qua đây.
Tối nay, có vẻ như đội ngũ áp giải đó sẽ đến nơi này, phỏng chừng cũng sẽ tới trong thôn trang này để tưởng nhớ và chiêm ngưỡng một chút nơi mà hồng y giáo chủ đã từng sinh sống trước kia.”
“Nói thẳng ra là nhà cũ của vĩ nhân, không phải là được rồi sao?” Tô Bạch nói.
“Nhà cũ của vĩ nhân?” Hoàng tử mỉm cười: “Tôi thích cách hình dung này, vậy tiếp sau đây nên làm thế nào?”
“Nếu thôn trang này có người của tòa thánh vẫn luôn bảo vệ, vậy chúng ta tiến vào trong thôn trang làm thôn dân, rõ ràng là chuyện không có khả năng, hơn nữa tuy rằng nơi này có một con sông này, nhưng địa thế rất trống trải, gần đây cũng không có núi rừng, toàn là đất hoang, nếu chúng ta làm gì đó ở đây, một khi bị phát hiện, những kỵ sĩ thánh điện đó có thể đuổi giết đến mức chúng ta mà không có chỗ trốn, ra tay ở nơi này là không an toàn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây