Cậu bé đưa tay như chạm vào mẹ mình, sau đó lại nghe ầm một tiếng, cửa bị người ta mạnh mẽ đẩy ra.
Một người đàn ông cả người nồng nặc mùi rượu đi đến.
“Dương Ngọc Tú, cô lại làm gì thế hả? Tôi ở bên ngoài gọi cô cả buổi trời, cô không biết ra ngoài à? Mau chuẩn bị nước tắm cho tôi!”
Trần Vỹ không thèm liếc nhìn Dương Ngọc Tú dù chỉ một lần, lập tức ngồi xuống ghế, giơ hai chân, bộ dạng chờ Dương Ngọc Tú đến phục vụ.
Không ai đáp lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây