Hai chữ “Em trai” vừa được nói ra, Dương Ngọc Tú như bị điện giật, cả người run rẩy không ngừng.
Cô ấy khó khăn mở miệng, răng không ngừng run.
“Kỳ Kỳ, con nói gì vậy? Chắc chắn là con nhìn nhầm rồi, con… Con đâu có em trai gì đâu.”
Lời vừa dứt, mặt của cậu bé trai đứng ở trong góc càng rõ ràng hơn.
Kỳ Kỳ nhìn trong góc, vẫn nói: “Nhưng mà, thật sự là em trai.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây