Ngay lúc Kỷ Hòa gọi điện cho Hạ Phong thì Lương Điềm Điềm đột nhiên cởi một chiếc vòng cổ và vòng tay đặt vào tay cô.
Kỷ Hòa sửng sốt một chút: “Em làm gì. . . “
“Cho chị đeo, chị Kỷ Hòa! Em còn có một chiếc vòng cổ và một đôi bông tai, không sao đâu ạ.” Lương Điềm Điềm nói: “Không phải chỉ vì chị không có trang sức nên bọn họ không cho chị lên sân khấu à? Bây giờ chị cũng có!”
Kỷ Hòa cầm sợi dây chuyền và vòng tay, cô cảm thấy một luồng hơi ấm xuyên qua trái tim.
Lương Điềm Điềm, đứa nhỏ ngốc này...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây