Ánh mắt của Thường Toàn vội vàng chuyển sang Kỷ Hòa, thấy Kỷ Hòa còn trẻ nhưng lại có phong thái đạo cốt tiên phong, vẻ mặt không khỏi nghiêm trang hơn một chút.
“Cô Kỷ Hòa, lão phu vốn không nên học lỏm bùa chú mà ngài vẽ nhưng vừa rồi để chứng thực suy đoán trong lòng mới liều lĩnh bắt chước vẽ một lá. Ngài yên tâm, lão phu tuyệt đối sẽ không giữ lại bùa chú này, mong ngài có thể tha thứ cho sự vô lễ của lão phu.”
Nói xong, Thường Toàn cầm bùa chú vừa vẽ trên bàn, định đốt đi.
Kỷ Hòa chú ý đến bùa chú trong tay Thường Toàn, đôi mắt hơi sáng lên.
“Không cần, bùa chú thì ông cứ cầm lấy, tôi đã chọn vẽ bùa trước mặt mọi người thì không sợ người khác học.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây