Tần Yên Nhiên thừa hưởng hoàn hảo những ưu điểm của bố mẹ. Khuôn mặt không lớn hơn lòng bàn tay, đôi mắt hình quả hạnh bộc lộ sức sống của một cô gái.
Sự xuất hiện của cô ta khiến Tần Trí Phú và Tần Hải ăn ý im lặng không nói chuyện nữa.
“Bố, bố và anh đang nói chuyện gì đó?”
Tần Yên Nhiên đến bên cạnh bố, thân mật mà ôm lấy cánh tay của Tần Trí Phú, làm điệu bộ nũng nịu giống như khi cô ta còn nhỏ.
Tần Trí Phú vỗ vỗ cánh tay con gái, thay đổi giọng điệu lúc trước, nhẹ nhàng nói: “Không có gì, chỉ nói chuyện công ty thôi. Khi nào con về? Cũng không biết báo một tiếng, để anh con đến đón.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây