Nghe vậy, Kỷ Hoà nở một nụ cười như đã nắm chắc phần thắng.
Tốt lắm, cá đã cắn câu.
Thái Minh Hoa kéo Kỷ Hoà vào một góc, lúc này bà ta mới run lẩy bẩy nói: “Cô Kỷ Hoà, đứa trẻ đen sì đó ở trên lưng tôi… Cô thật sự có thể nhìn thấy à?”
Kỷ Hoà cười thầm ở trong lòng, khó khăn lắm cô mới nhịn được không thể hiện ra ngoài mặt: “Tất nhiên.”
“Đáng chết!” Thái Minh Hoa nói: “Rõ ràng tên pháp sư của nước Bạch Tượng nói với tôi, nuôi thứ này, chỉ cần nuôi dưỡng tốt thì sẽ không xuất hiện phản phệ mà…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây