Thai Tư Tư trợn mắt nhìn Hoắc Ương.
“Sao, sao… Sao lại có thể cơ chứ?!”
Do qua sợ hãi nên nhất thời cô ấy không khống chế được âm lượng của mình.
Mã Điềm đang ngủ say cũng bị tiếng ồn làm cho tỉnh giấc, thế nên đã trở người, bực mình lẩm bẩm vài tiếng.
“Cậu… Sao cậu lại biết bài hát này thế?!” Thai Tư Tư hạ thấp giọng mình xuống. Cô ấy cố rặn ra từng chữ một, khó khăn lắm mới hỏi hết được câu hỏi đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây