Dưới ánh trăng, lúc này sắc mặt Bạch Hà có chút tái nhợt, khóe miệng cô ta nhếch lên một nụ cười quái dị:
“Thật xin lỗi, đừng trách tôi, tôi thực sự không có cách nào khác, xin lỗi nha…”
Nói xong, Bạch Hà nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra.
Sau đó cô ta nhặt một chiếc túi đan dệt, bất ngờ trùm lên đầu người đang nằm trên giường!!!
Để ngăn cản đối phương giãy giụa, Bạch Hà dùng hết sức lực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây