Kỷ Hòa đi ở phía trước không nhanh không chậm, bước chân thoải mái như đi trên đất bằng. Còn Thường Gia Ngôn và Lạc Nhiễm Nhiễm đi theo phía sau giống như chó xù thè lưỡi, thở hồng hộc, mệt muốn chết.
Hai người liếc nhìn nhau cùng kêu rên trong lòng: Kỷ Hòa là ma quỷ hả?! Sao cô không bao giờ biết mệt?!
Khoảng sáu giờ chiều, cuối cùng ba người cũng tới nơi.
Không biết có phải là ảo giác hay không nhưng họ luôn cảm thấy bước đi của thôn dân dọc đường rất vội vã, vẻ mặt họ lo lắng, dường như đang bận rộn cái gì đó.
Theo trí nhớ, Lạc Nhiễm Nhiễm tìm đến nhà Bạch Hà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây