Mọi người đều nhìn đến ngây người, mãi đến khi màn hình tối đen phản chiếu khuôn mặt của mình, mới phản ứng lại.
Kỷ Hòa nhìn thời gian, từ lúc cô mở live lúc hai giờ đến giờ mới chỉ một tiếng rưỡi.
Cô không rảnh rỗi, dùng ứng dụng gọi xe đi tìm Tiểu Nguyệt Nha.
——
“Số điện thoại bạn gọi hiện đang tắt máy, xin vui lòng gọi lại sau...”
Trên màn hình ghi chú hai chữ.
Kỷ Hòa.
Những ngón tay sơn móng tay màu đỏ nhấn mạnh vào màn hình, cúp điện thoại.
Đây là cuộc điện thoại thứ ba Lưu Thu Nhã gọi cho Kỷ Hòa.
Hai cuộc trước, cô ta cũng nhận được một câu như vậy.
Cô ta vốn tưởng rằng Kỷ Hòa biết sẽ được lên gameshow, chắc chắn sẽ háo hức chạy đến công ty tìm cô ta.
Nhưng kết quả là cô ta đợi hai ngày, đừng nói đến việc gặp Kỷ Hòa, ngay cả một tin nhắn cô ta cũng không nhận được!
Gameshow “Rung Động Tuyệt Đối” hiện là dự án trọng điểm của công ty.
Chỉ cần Kỷ Hòa tham gia, cho dù là tốt hay xấu thì đều có lợi cho công ty.
Một dự án như vậy, không ai trong công ty muốn từ bỏ.
Chỉ có Lưu Thu Nhã nghe đến là thấy phiền!
Liên tục không gọi được điện thoại.
Lưu Thu Nhã tức đến nỗi ngực phập phồng, thậm chí vô thức đi tháo bộ móng tay mới làm.
Kỷ Hòa đây là chặn cô ta rồi sao?
“Chị Thu Nhã, sếp Hạ gọi chị qua.”
Trợ lý gõ cửa, đẩy cửa vào nói.
“Cạch!”
Lưu Thu Nhã nghe trợ lý nói, lực tháo móng tay càng mạnh thêm vài phần, thế mà lại tháo phăng hơn nửa bộ móng tay mới làm của cô ta.
Lực quá mạnh, thậm chí còn kéo theo một lớp móng tay.
Lưu Thu Nhã hít sâu một hơi, căng thẳng nắm chặt ngón tay đó, trên mặt lộ vẻ dữ tợn.
“Tôi qua ngay đây.”
Trợ lý bị biểu cảm của cô ta dọa sợ, rụt cổ lại hỏi: “Chị Thu Nhã, chị không sao chứ?”
“Không sao...”
Lưu Thu Nhã nghiến răng bật thót hai chữ.
Thấy trợ lý định đi, cô ta liếc mắt nhìn chiếc điện thoại trên bàn, lại gọi trợ lý lại.
“Cho tôi mượn điện thoại của cô đi.”
Trợ lý đưa điện thoại, chỉ thấy Lưu Thu Nhã như muốn xé xác ai đó, nhấn đến là mạnh vài phím trên màn hình.
Cô hơi lo lắng không biết màn hình điện thoại của mình có bị vỡ không.
“Tút tút...”
“Số điện thoại bạn gọi hiện đang tắt máy, xin vui lòng gọi lại sau...”
Lưu Thu Nhã nghe câu này lần thứ tư.
Vẫn là giọng thông báo như vậy nhưng sắc mặt Lưu Thu Nhã lại càng ngày càng khó coi.
Cô ta bóp điện thoại kêu răng rắc, trong mắt như bùng lên một ngọn lửa, dường như giây tiếp theo sẽ lao ra ngoài, thiêu rụi mọi thứ xung quanh.
“Chị Thu Nhã... có thể trả lại điện thoại cho tôi...”
“Rầm.”
Trợ lý rùng mình, mắt lập tức trợn to.
“!!”
Chỉ thấy trên mặt đất, chiếc điện thoại style hoa quả mới mua chưa đầy một tháng của cô ấy đã chết yểu!
Sau khi liên tục gọi mấy cuộc điện thoại này, cuối cùng Lưu Thu Nhã cũng nảy sinh một suy đoán khác.
Có lẽ, Kỷ Hòa không chặn cô ta.
Mà là đã đổi hẳn một số điện thoại mới!
Nhưng ngoài WeChat và số điện thoại, cô ta không có cách nào liên lạc với Kỷ Hòa.
Trước đây Kỷ Hòa là tiểu thư, cô ta nịnh nọt, cũng không nghĩ nhiều.
Nhưng bây giờ, Lưu Thu Nhã chỉ thấy trước mắt tối sầm, chân loạng choạng vài bước, được trợ lý đỡ lấy.
“Cô... cô đi tìm thông tin của Kỷ Hòa cho tôi!”
“Thông tin của Kỷ Hòa sao? Chị Thu Nhã, chị quên rồi sao? Kỷ Hòa là do tổng giám đốc Tề trực tiếp dẫn đến, căn bản không điền thông tin.”
Trợ lý bực bội nói, ánh mắt thỉnh thoảng liếc xuống chiếc điện thoại vỡ tan tành của mình, trong lòng đắng ngắt.
Nghe vậy, lần này Lưu Thu Nhã thật sự ngất xỉu.
Không liên lạc được với Kỷ Hòa, vậy thì gameshow này, cô ta tìm ai để lên đây!