“Oán linh!”
Trương Lực rùng mình, run rẩy dữ dội, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Hóa ra căn nhà đó lại có ma!
“Đại sư, cô mau giúp tôi, chuyện này phải giải quyết thế nào? Tôi thật sự không thể ăn thêm được nữa.”
“Anh cứ làm theo yêu cầu của tôi, mời bà ta ra khỏi người anh là được.”
Dung mạo của Kỷ Hòa vốn đã xinh đẹp nhưng lúc này không trang điểm, búi tóc lên, dáng vẻ thanh lãnh lại như sen mọc trong nước, thấm vào lòng người.
Cũng làm dịu đi sự hoảng sợ của Trương Lực.
Cô biết rõ chuyện này chỉ là tai bay vạ gió của Trương Lực, tiếp tục nói: “Một lát nữa anh đi mua vài cây hương đèn cầy về, nếu có tiền vàng thì cũng mua luôn. Sau đó thắp hết tất cả hương lên, đợi đến khi hương cháy hết, gom hết tro lại rồi đến căn nhà đó một chuyến, rải tro xung quanh. Như vậy là xong.”
Trương Lực chớp mắt vài cái, ồ lên một tiếng.
Chỉ vậy thôi sao?
“Không cần làm gì khác sao? Tôi thấy trong phim đuổi ma đều phải mở đàn gì đó?”
Anh ta yếu ớt lên tiếng, thực sự rất ngạc nhiên.
Anh ta đã chuẩn bị tinh thần cắt chút thịt, nhỏ chút máu rồi.
Kỷ Hòa nhướng mày, nhìn Trương Lực với vẻ vừa cười vừa không.
“Anh muốn nhỏ máu? Cũng không phải không được...”
Cô chưa kịp nói hết câu, lập tức bị Trương Lực cắt ngang.
Trương Lực sợ hãi điên cuồng lắc đầu.
“Không không không, tôi nói đùa thôi.”
Kỷ Hòa nói: “Vậy thì làm theo lời tôi nói.”
Trương Lực mới hoàn toàn yên tâm: “Tôi đi mua ngay đây!”
Trương Lực vừa nói vừa cầm điện thoại định ra ngoài, lại nghĩ đến điều gì đó, dừng bước, nói với màn hình: “Đại sư, tôi cần mua mấy nén hương?”
“Chín nén.”
Kỷ Hòa giơ chín ngón tay, đáp.
Trương Lực nhận được câu trả lời, sắc mặt tốt hơn nhiều, yên tâm ngắt kết nối.
[Chị Kỷ Hòa, tại sao lại là chín nén? Có ý nghĩa gì không? Một hoặc hai nén thì không có tác dụng sao?]
[Mua nhiều thì không bao giờ sai, trước đây tôi nghe người lớn trong nhà nói, ma quỷ lưu lại nhân gian không ăn được đồ ăn của người, chỉ ăn khói hương để no bụng.]
[Ba quẻ hôm nay kết thúc đột ngột quá! Tôi còn chưa xem đã!]
[Gần đây tôi không xem phim truyền hình nữa, chỉ chờ streamer. Ngay cả món ăn với cơm, cũng từ Chân Hoàn truyện đổi thành livestream của Kỷ Hòa.]
[Duyên kiếp này: Hôm nay streamer cũng vất vả rồi, tặng quà nhỏ!]
Trên màn hình, những món quà lớn nhỏ lướt qua khiến người ta hoa mắt.
Kỷ Hòa có thị lực cực tốt, ngay cả trong một loạt hiệu ứng quà tặng, cô cũng nhìn thấy những dòng bão bình luận đó.
Cô mím đôi môi đỏ mọng, đuôi mắt hơi nhếch lên, trong mắt ánh lên vẻ lấp lánh.
Lại khiến một đám fan nhan sắc hét lên.
Cô giải thích: “Một hoặc hai nén cũng không sao, chín là số cực, cũng là số cực dương, hiệu quả sẽ tốt hơn.”
Kỷ Hòa sợ mọi người không hiểu thế nào là số cực, suy nghĩ một lát, giải thích:
“Nói một cách dễ hiểu, theo giải thích của lục hào, chín là lão dương, sáu là lão âm. Kiền, cũng là trời, cái gọi là quẻ Kiền, chính là lục hào đều là chín.”
“Ngoài ra, khói hương đốt ra thực sự có thể cho ma quỷ ăn nhưng nhiều quá cũng không tốt. Nếu trong nhà không có người quá cố cần thờ cúng thì đừng thử bừa, dễ dẫn dụ ma quỷ khác đến.”
[Cá chim trắng: Chẳng trách mọi người gọi những đứa núp cỏ là lão âm b! Chết tiệt, hóa ra là do đây...]
[Số A: Nói một cách dễ hiểu hơn đi? Tôi choáng váng. Thế giới này đã tiến hóa đến mức chúng ta hoàn toàn không hiểu nổi rồi sao?]
[Vừa định đi mua vài nén để thử, nghe streamer nói vậy, tôi lập tức từ bỏ!]
[Tôi là người tốt, đừng mắng tôi: Người phía trước tuy hơi liều nhưng may mà nghe lời khuyên.]
[Vui đến mức mất trí: Hu hu, chị gái sắp tắt livestream rồi sao? Không nỡ quá!]
[Vân Trần Khanh Vinh: Ngày mai mấy giờ livestream vậy?]
“Ngày mai vẫn là hai giờ chiều, không gặp không về.”
Khóe miệng Kỷ Hòa cong lên một độ cong nhỏ, tuy không trang điểm nhưng đôi môi đỏ mọng được nước trà làm ẩm lại giống như yêu nữ quyến rũ, động lòng người.