Mặc dù Thẩm Thiến đã mất đi đôi mắt nhưng vẫn có thể nghe ra được chút âm u và không cam lòng từ trong giọng nói của cô ấy.
“Tôi không dám suy nghĩ đến việc mẹ tôi phải đau lòng đến nhường nào sau khi biết tôi đã chết… Đương nhiên mẹ tôi sẽ cảm thấy cái chết của tôi không bình thường, nhưng có thể làm được gì cơ chứ? Dưới sự thao túng của nhà họ Ân thì Ân Vân đã hoàn toàn rút lui trong êm đẹp.”
Quả thật rất thảm.
Nhưng cũng may là Thẩm Thiến đã gặp được Kỷ Hòa.
Thế nên người thê thảm bây giờ chính là Ân Vân và Trần Tâm Tâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây