Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 91: -

Chương Trước Chương Tiếp

Bình luận dồn dập xuất hiện.

[Chó của Trình Nhiễm: Thời kỳ nổi loạn nhỉ? Cấp ba cũng đến lúc vào thời kỳ nổi loạn rồi. Lúc trước tôi học cấp ba đã nổi loạn, học hút thuốc uống rượu, còn nhuộm nguyên cái đầu bảy màu! Nhưng sau đó bị bố mẹ tôi hợp sức đánh một trận thì sửa lại.]

[Cá chim trắng: Tôi chưa từng trải qua thời kỳ nổi loạn, nhưng từ nhỏ tôi đã không nghe lời, nói không chừng lúc đó tôi đã trong thời kỳ nổi loạn rồi hahaha.]

[Minh Huy: Giờ nghe có vẻ cô bạn của Tiểu Nguyệt Nha này phải cần một bác sĩ tâm lý chứ không phải tìm streamer xem bói.]

Tiếng hít thở của Tiểu Nguyệt Nha nặng nề hơn rất nhiều.

Hồi lâu sau, Tiểu Nguyệt Nha khó khăn nói: “Không phải nổi loạn... Cô ấy mắc bệnh trầm cảm nặng.”

Lúc biết được tin này, Tiểu Nguyệt Nha đã tận mắt chứng kiến bạn thân mình bị đưa lên xe cấp cứu với một chiếc cổ tay đầy máu tươi.

Cô ấy nhớ mãi gương mặt trắng bệch đó của bạn mình.

Và cả đôi mắt trống rỗng ấy nữa.

Nhưng một ngày trước đó, cô ấy còn cãi nhau với bạn thân vì cô bạn đó hút thuốc.

Tiểu Nguyệt Nha hối hận tự trách không chỉ một lần, rằng có phải tại mấy câu cô ấy nói đã làm bạn thân nghĩ không thông hay không.

Cô ấy không dám đến bệnh viện thăm bạn mình, cứ làm như thể chưa có chuyện gì xảy ra.

“Nhập viện nửa tháng, em đến bệnh viện thăm cô ấy. Cô ấy bị trói trên giường bệnh, tiêm thuốc an thần. Sau đó em mới biết trong khoảng thời gian nhập viện, cô ấy đã tìm đủ mọi cách để tự sát. Thậm chí còn nhảy lầu qua cửa sổ, may mà được bác sĩ y tá phát hiện kịp thời. Từ đó trở đi, bệnh viện đã trói cô ấy bằng dây đai.”

[Chuyện để hóng lần này hơi nghiêm trọng rồi...]

[VV Kỷ Kỷ Kỷ: Rốt cuộc bạn của cô đã trải qua những gì? Bố mẹ ly hôn? Thi cử không suôn sẻ? Hay là cái gì? Sao lại mắc bệnh trầm cảm?]

[Hoa hồng và hươu: Cũng không hẳn là mấy chuyện đó. Thanh niên thời nay rất mỏng manh, cách đây không lâu cháu gái tôi bị chẩn đoán mắc trầm cảm nhưng bố mẹ con bé đối xử với con bé rất tốt, cũng không gặp khó khăn trong chuyện thi cử, càng chưa từng yêu cầu con bé làm gì, chỉ là vô duyên vô cớ mắc bệnh.]

Âm thanh bên phía Tiểu Nguyệt Nha trở nên ầm ĩ, dường như cô ấy đang lấy thứ gì đó.

Một lát sau, khung hình bên Tiểu Nguyệt Nha sáng lên.

Trong khung hình là một tờ giấy nhàu nhĩ.

Bên trên viết đầy bốn chữ.

--Tôi muốn đi chết.

Chỉ là con chữ viết ra bằng viết mực đen đơn giản nhưng vì sắp xếp lộn xộn, dòng chữ chi chít nên làm người ta vừa nhìn vào đã thấy khiếp sợ.

[Đây là của bạn Tiểu Nguyệt Nha viết sao? Trời ạ.]

[Thấy hơi sợ rồi... Rốt cuộc cô ấy đã xảy ra chuyện gì?]

[Chữ chết viết rất đậm, cảm giác như đâm thủng tờ giấy vậy.]

Tiểu Nguyệt Nha liếm môi dưới, giơ tay lật tờ giấy đó ra, động tác hơi do dự.

“Không chỉ có tờ này. Đây là sổ nhật ký của cô ấy, một tháng trước khi cô ấy tự sát nhập viện, toàn viết những thứ này.”

Nói đến cuối cùng, giọng của Tiểu Nguyệt Nha đã run lên, bàn tay lật giấy cũng run rẩy không ngừng, từng trang giấy như con dao đẫm máu đâm vào trái tim cô ấy.

Người xem trước màn hình như bị giọng của Tiểu Nguyệt Nha cảm nhiễm, ngay cả bình luận cũng ít đi.

“Mỗi ngày em đều đến bệnh viện thăm cô ấy nhưng chẳng giúp được gì cả, chỉ có thể nhìn cô ấy ngày một héo hon.”

Tiểu Nguyệt Nha không kìm được siết chặt một tờ giấy, không hiểu tại sao người bạn thân đã từng rất xuất sắc của mình lại sa vào cảnh ngộ như vậy.

“Chị ơi, chị có thể giúp cô ấy không? Cô ấy tốt như thế, không nên có kết cục như vậy.”

Kỷ Hòa dừng tay bấm quẻ lại.

Biểu cảm trên mặt dần lạnh lùng, ánh mắt cũng lạnh như băng.

Hồi lâu sau, cô mới lên tiếng: “Chuyện này không thích hợp nói trong phòng livestream, lát nữa tắt live chị sẽ đích thân đến đó một chuyến, em gửi địa chỉ cho chị qua tin nhắn riêng.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)