Khuôn mặt của Diệp Chi Dương được rọi dưới ánh đèn, trông mờ mờ ảo ảo vô hồn. Nhìn không giống với người anh trai hoạt bát sáng sủa trong trí nhớ của Diệp Chi Tinh.
Diệp Chi Dương bước về phía cậu ấy vài bước, u ám mở lời: “Chi Tinh à, em thật sự chẳng biết điều chút nào.”
Giọng nói của Diệp Chi Dương rất cứng nhắc, không hề có cảm xúc nào, cũng chẳng có lên xuống, động tác trông cũng không linh hoạt. Nếu phải hình dung thì...
Rõ ràng thật sự là anh ấy, nhưng lại rất giống với con rối gỗ.
Ánh mắt của Diệp Chi Tinh quét tới quét lui trên người anh trai: “Nếu anh thật sự không sao thì vì sao lâu như vậy rồi mà anh không liên lạc với chúng em??” Khiến họ phải lo lắng như vậy, cứ mãi cho rằng Diệp Chi Dương xảy ra chuyện gì rồi...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây