“Không.” Kỷ Hòa lắc đầu: “Nếu bầy rắn đó không thể trả thù các cô, chúng sẽ chuyển lòng hận thù của mình sang những người khác, nếu mục đích của chúng là trả thù, vậy thì có phá hủy khách sạn Chúng Thái cũng vậy thôi, theo như lời của nhân vật lớn thì sở dĩ các cô bị cắn, chính là vì nguyên nhân này… Chắc hẳn các cô không muốn nhìn thấy khách sạn mà gia đình mình dày công xây dựng cứ như vậy mà bị phá hủy đâu đúng không? Nếu lúc trước đã làm chuyện sai trái, vậy thì phải chịu trách nhiệm với những việc sai trái của mình.”
Lục Lâm Viên vẫn có chút không phục: “Người làm sai rõ ràng là công ty phụ trách thi công, tại sao chúng tôi lại là người phải chịu trách nhiệm chứ?”
“Mặc kệ là vì lý do gì, công ty của các cô đã chiếm địa bàn của bọn chúng, đây là sự thật không thể chối cãi. Hơn nữa, những công nhân khác đã phải trả giá đắt rồi, chuyện nhân quả không liên quan đến các cô, vào ngày giỗ hàng năm, tức là ngày khởi công các cô chỉ cần thành tâm thành ý thắp hương và tỏ lòng thành kính với chúng nó là được.”
Mọi chuyện cuối cùng cũng đã được giải quyết, Lục Lâm Tĩnh hiểu ra được mọi chuyện, liên tục nói lời cảm ơn: “Cảm ơn đại sư, cảm ơn đại sư.”
Kỷ Hòa thở dài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây