Lục Lâm Tĩnh gõ cửa hồi lâu nhưng không thấy ai đáp lại.
“Xem ra chúng ta không may mắn lắm. Hình như chú Phạm không ở nhà...?”
Lục Lâm Tĩnh chưa nói hết câu thì cảnh cửa đã kẽo kẹt một tiếng, mở ra.
Một gương mặt dữ tợn xuất hiện trước mặt cô ấy.
Chỉ có một con mắt mở to ra được, con mắt còn lại thì khép hờ, từng đụn thịt sần sùi dồn cả lên trên. Khuôn mặt hoàn toàn biến hình, làn da gồ ghề lồi lõm trông như tổ mối, làm người ta nhìn vào mà vô thức thấy buồn nôn…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây