Trên mặt bà ấy hiện ra vẻ ngượng ngùng: “Lúc trước vẫn luôn lo kiếm tiền, nấu cơm cho người ngoài, bây giờ vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, tôi chỉ muốn làm cho người nhà của tôi một bữa cơm thôi.”
“Con trai tôi không biết nấu cơm, còn chồng của tôi nấu cơm rất khó ăn, trong nhà cũng chỉ có tôi nấu ăn được nhất. Nhưng mà từ nay về sau, họ có muốn được ăn cơm do đích thân tôi làm thì cũng không còn cơ hội nữa rồi.”
Bây giờ Hứa Kim Phượng đã là hình thái quỷ hồn, hơn nữa tu vi lại không đủ, không thể chạm vào thực thể của thế giới loài người.
Kỷ Hòa liền dựa theo cách lúc trước đã làm cho Tô Mai, cắt một người giấy nhỏ, làm một cơ thể tạm thời cho Hứa Kim Phượng.
Hứa Kim Phượng nhìn Kỷ Hòa, cảm động đến mức rơi nước mắt: “Cảm ơn cô gái.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây