Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 81: -

Chương Trước Chương Tiếp

Nghe xong lời này, Lâm Vân lập tức quay đầu lại: “Lý Dũng, em có gì để xem chứ? Cô Kỷ à, tôi không cần xem, cô trả lại tiền đi.”

Kỷ Hòa mỉm cười: “Hai người kết hôn đã tám năm, nhưng vẫn chưa thấy mang thai, có đúng không?”

“Làm sao cô biết?”

Lâm Vân giật mình, cô ấy quay ra nhìn Lý Dũng, cho là anh ta đã sớm nói với cô Kỷ trước rồi.

Nhưng khi thấy sắc mặt của Lý Dũng, vô cùng kỳ lạ.

Dường như là kinh ngạc, nhưng cũng tựa vẻ như vậy mới đúng.

Lý Dũng có chút xúc động, nói rất nhanh: “Cô Kỷ nói không sai. Mấy năm đầu chúng tôi cũng không nóng lòng muốn có con, thế nhưng sau này khi chúng tôi muốn có, mới phát hiện ra từ trước đến giờ đều không thể có thai được. Hai người bọn tôi cũng đều đi kiểm tra rồi, không có việc gì, cô nói xem như thế là có chuyện gì?”

Kỷ Hòa đưa tay chỉ mấy đồ trong phòng khách, sau đó tựa như cười mà không phải cười nhìn Lâm Vân.

“Đại sư phong thủy ba nghìn của cô chẳng lẽ không nói cho cô biết, mấy đồ này không được đặt ở đây hay sao?”

Mặt Lâm Vân đỏ bừng, không nghĩ tới nói xấu sau lưng lại bị người trong cuộc nghe được.

Sau đó, cô ấy kéo kéo Lý Dũng.

Lý Dũng nhìn theo hướng mà Kỷ Hòa chỉ, theo thứ tự lần lượt là chậu hoa đặt ở góc tường, còn có tượng gỗ để trong hộc tủ, và một bức tranh phong cảnh treo trên tường.

Vẻ mặt Lý Dũng hoảng hốt: “Cô Kỷ, mấy thứ này có vấn đề gì không?”

Anh ta lập tức đứng dậy, chỉ chờ Kỷ Hòa lên tiếng.

“Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Ngũ Hành tương khắc, bồn hoa đã có Mộc lại có Thổ, nhưng không có Kim để cân bằng, tranh sơn thủy tương ứng với Thủy và Thổ, cũng thiếu Hỏa. Hơn nữa trưng mấy thứ này ở đây, khắc thai nhi nhất.”

Dứt lời, cô dừng lại một chút: “Vợ của anh hẳn đã sảy thai một lần.”

Kỷ Hòa nói câu này với giọng điệu vô cùng bình thản, nhưng lại khiến lòng Lý Dũng sóng ngầm cuồn cuộn.

Anh ta gần như hốt hoảng nhìn Lâm Vân, tựa như ngay cả anh ta cũng không biết chuyện này.

“Vợ à, sao em không nói với anh chứ!”

Lâm Vân thì đã hoàn toàn sững sờ, chuyện cô ấy sảy thai ngoại trừ bạn thân của cô ấy biết thì không còn ai cả, ngay cả bố mẹ cô ấy còn không biết, vậy Kỷ Hòa nghe được chuyện này từ đâu.

Trái tim cô nảy lên thình thịch, không dám tin nhìn về phía Kỷ hòa.

Chẳng lẽ, lại thật sự tính được ra?

“Vợ, chuyện em sảy thai là từ lúc nào, tại sao em lại không nói với anh?”

Ánh mắt Lý Dũng tràn đầy đau lòng nhìn Lâm Vân, hai tay đỡ lấy bờ vai của cô.

Nếu không phải cô Kỷ tính ra, sợ là cả đời này anh ta cũng không biết chuyện này.

Lâm Vân không chịu được dáng vẻ muốn khóc kia của anh ta, làm ra vẻ không có chuyện gì to tát nói: “Lúc đó anh và tổng giám đốc Kỷ đi công tác, cho dù em có nói anh cũng đâu về được chứ, hơn nữa lại còn là sảy thai, có gì tốt đâu mà nói, mất công lại khiến anh thêm lo lắng.”

Tuy nói như vậy, nhưng hốc mắt Lâm Vân cũng dâng lên đầy hơi nước.

Thậm chí cô còn chưa biết đến sự hiện diện của đứa bé mà đã mất nó rồi.

Lý Dũng không khỏi siết chặt nắm đấm: “Anh xin lỗi, vợ à…”

“Người mà chúng ta có lỗi chính là đứa bé kia.”

Trong giọng nói của Lâm Vân mang theo chút nức nở.

Nhưng có xin lỗi hơn nữa cũng chẳng cách nào đưa đứa bé quay trở lại.

Lý Dũng nhắm mắt lại, ngửa đầu xoa xoa nước mắt trên khóe mi.

Lúc này anh ta mới nhìn về phía Kỷ Hòa: “Cô Kỷ, có phải chúng tôi chỉ cần bỏ những thứ kia đi là được đúng không?”

“Không cần vứt bỏ, tôi giúp hai người điều chỉnh lại một chút là được.”

Kỷ Hòa lắc đầu nói, sau đó đứng dậy bắt đầu sắp xếp lại mấy thứ đồ kia một lần nữa.

Lý Dũng vội vàng đi tới: “Cô Kỷ, cô cứ nói, để tôi di chuyển cho.”

Có người cống hiến sức lực, Kỷ Hòa cũng đứng lại, chỉ cho Lý Dũng nơi để mấy thứ đồ vật kia.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)