Triệu Liên cũng giật cả mình.
Thì ra tất cả những biểu hiện vui vẻ sáng sủa, lạc quan tích cực ban nãy đều là giả vờ.
Lúc không ai nhìn thấy, nó vẫn là đứa trẻ yếu ớt nhạy cảm như trong trí nhớ của mình.
Ban đêm nó sẽ trốn ở trong chăn, lén khóc vì mất mẹ.
Mặt trời dần ngả về tây, một mình Diêu Tịnh ngồi ở băng ghế dài trong công viên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây