“Thật ra thì không cần chạy…” Giọng nói bình tĩnh của Kỷ Hoà vang lên bên tai: “Đừng báo cảnh sát, cũng không cần sợ, em có thể quay đầu nhìn kỹ xem người đi sau mình rốt cuộc là ai.”
Bánh Su Kem: ?
Sao nghe giọng điệu của chị Kỷ Hoà thì cái người đi theo mình có vẻ như là người quen?
Trước kia, cũng không phải em ấy chưa từng nhìn thử xem người kia là ai, nhưng tính cảnh giác của người kia cũng rất cao, chỉ cần em ấy quay đầu lại, cũng không biết người kia đã trốn vào chỗ nào mất tiêu rồi.
Em ấy cũng đã cố gắng đi tìm nhưng không thấy. Dường như người này cũng không có ác ý gì với mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây