Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 388: -

Chương Trước Chương Tiếp

“Bà ấy còn có ý nguyện gì chưa hoàn thành sao? Tuấn Lực tốt với bà ấy như vậy, mà bà ấy vẫn không thấy đủ hả?”

Ngay tại lúc này, một giọng nói vang lên.

Một ông già đi chống gậy bước tới.

Chàng trai kia giải thích: “Chu Tuấn Lực là bố tôi, tên tôi là Chu Nhạc Sinh, còn ông cụ này, ông ấy là trưởng làng của chúng tôi, ông Hồ.”

“Nghe nói gia đình chúng tôi xảy ra chuyện kỳ lạ muốn tìm streamer, ông ấy rất tò mò nên đã đến xem.”

Kỷ Hòa gật đầu, hỏi ngược lại: “Trưởng làng nói Chu Tuấn Lực tốt với vợ lắm, vậy tốt là tốt thế nào?”

Chu Nhạc Sinh nói: “Là như vậy, bố tôi bị què, bị tật từ lúc mới sinh ra rồi, không có cách nào chữa được. Chính vì khiếm khuyết đó, ông ấy vẫn luôn không tìm được vợ, cuối cùng mới tìm được mẹ tôi.”

“Có thể là vì lý do này mà bố tôi đã đối xử với mẹ tôi rất tốt, tốt đến mức dường như mẹ tôi muốn gì được nấy.”

“Quên không nói, mẹ tôi cũng bị khuyết tật. Bà ấy là người câm. Chỗ nào cũng tốt, chỉ là không thể nói.”

Khi nghe đến đây, Kỷ Hòa đột nhiên nói nhỏ: “Anh chắc mẹ anh là người câm chứ?”

“Chuyện này... có gì không chắc chắn được nữa? Mẹ tôi trông rất xinh đẹp, hoàn toàn không giống người trong làng, người câm cặp với người què, nếu không phải vì bị câm, mẹ tôi chắc chắn cũng sẽ chướng mắt bố tôi thôi!”

Nói đến đây, Chu Nhạc Sinh đột nhiên nhận ra điều gì đó.

“Lẽ nào…”

Kỷ Hòa gật đầu: “Mẹ anh không phải là người câm, mà là bị bố anh làm cho bị câm.”

Bão bình luận bị sốc.

[Chết tiệt? Cái kịch bản gì đây, làm cho bị câm??? Đây là phạm tội rồi mà!]

[Thật quá phi lý! Thật quá đáng!]

Nghe vậy, Chu Nhạc Sinh ngay lập tức trở nên không vui: “Streamer, câu này không thể nói lung tung như vậy, cô có bằng chứng không?”

Kỷ Hòa nói: “Chẳng lẽ anh chưa từng nhận ra sao?”

“Vì sao mẹ anh không bao giờ mở miệng, vì sao bố anh không bao giờ để mẹ anh tiếp xúc với giấy, bút, điện thoại và điện thoại di động…”

“Bởi vì, mẹ anh vốn dĩ không phải là người trong làng này.”

“Bà ấy đã bị bắt cóc đến đây.”

“Để ngăn không cho bà ấy nói lung tung, bố anh đã biến bà ấy thành người câm, để bà ấy mãi mãi không thể mở miệng được nữa.”

Chu Tuấn Lực từ nhỏ đã là người què.

Mặc dù ông ta cũng làm việc chăm chỉ, cật lực.

Nhưng vì bị tàn tật, nên không một cô gái nào chịu để ý đến ông ta.

Thoáng cái đã ba mươi lăm năm trôi qua, Chu Tuấn Lực vẫn chưa lấy được vợ.

Có người đã gợi ý cho ông ta, nói là có thể đi mua một người vợ.

Chu Tuấn Lực bị sốc: “Cái này, vợ còn có thể mua à?”

Người đó bí ẩn nói: “Sao lại không mua được!”

“Tôi biết loại người như vậy... họ chuyên lừa gạt sinh viên nữ từ thành phố, sau đó bán đến đây làm vợ chúng ta. Nếu anh muốn một người vợ xinh đẹp, chỉ cần thêm một chút tiền là được.”

“Thế nào, cảm thấy thích chưa? Nếu thích rồi, tôi sẽ sắp xếp hết cho anh.”

Chu Tuấn Lực có hơi do dự.

Dù ông ta không có kiến thức cơ bản nhưng cũng biết rằng, đây là phạm tội.

Nhưng người đó an ủi ông ta, nói: “Sợ gì! Khi vợ đến rồi, bỏ đói vài bữa, đánh vài trận, để cô ấy… không dám chạy nữa. Đừng cho cô ấy cơ hội tiếp xúc với điện thoại, cô ấy làm sao liên lạc với bên ngoài được? Sinh thêm một đứa bé, qua thời gian dài, cô ấy sẽ không dám chạy nữa.”

“Lén nói với anh, vợ nhà ông Dương ở đầu làng cũng là như vậy. Thế nào, nhìn không ra phải không? Giờ đây họ cũng đang sống hạnh phúc đấy thôi!”

“Anh cái gì cũng tốt, nhưng chỉ là một người què, không có cô gái nào để ý anh? Muốn cưới vợ, chỉ có một cách thôi!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)