[Trước đó không phải bão bình luận đã nói ai chung tổ với Kỷ Hòa sẽ gặp xui xẻo à? Sao giờ không nói nữa đi.]
[Đúng thế, cười chết, mấy người đừng có tiêu chuẩn kép vậy nha. Mọi người đã đi đâu cả rồi? Có giỏi thì ra đây xin lỗi chị Kỷ Hòa của chúng tôi đi!]
Hạ Phong ngu ngốc, Lương Điềm Điềm nói nhiều.
Hai người ở chung một chỗ thì đúng là ồn ào không chịu nổi.
Kỷ Hòa vốn thích yên tĩnh bị bọn họ làm ồn đến mức đau đầu: “...
Vẫn là ảnh đế Lương Nhất Hủ tốt hơn.
Anh ấy có thái độ xa cách và ít nói.
Đang nói chuyện, camera cuối cùng cũng quay sang những khách mời khác.
Lương Nhất Hủ thấy có cơ hội thì vội vàng đến gần Kỷ Hòa rồi nói:
“Cô Kỷ, lúc trước cô đã giúp tôi rất nhiều, cô đi nhanh quá nên tôi còn chưa kịp cảm ơn cô.”
?
Kỷ Hòa vẻ mặt khó hiểu: “Không phải anh đã chuyển tiền rồi à?”
“Cái này sao đủ được!”
Kỷ Hòa: “...”
Đủ rồi, thực sự đủ rồi.
Không ngờ ảnh đế Lương có vẻ ngoài xa cách lại có sở thích riêng như vậy.
Lại thích đuổi theo người khác để chuyển tiền.
Suy nghĩ của Lương Nhất Hủ rất đơn giản.
Kỷ Hòa là ân nhân cứu mạng của anh ấy, ân cứu mạng sao có thể chỉ đền đáp bằng vài đồng tiền chứ.
Từ giờ trở đi, anh ấy sẽ là phụ tá đắc lực của Kỷ Hòa.
Xua tay không phải là từ chối mà là ý của chị Kỷ là đừng nói nhiều.
Anh ấy thực sự muốn cố gắng hết sức để cảm ơn Kỷ Hòa.
Nhưng giờ Kỷ Hòa không chịu nhận tiền nên anh ấy đành phải tìm cách khác.
“Tôi nghe nói cô đang chuẩn bị chấm dứt hợp đồng với Xán Tinh, giờ sao rồi? Nếu cần, tôi có thể giới thiệu quản lý và công ty của tôi cho cô.”
Lương Nhất Hủ là một nghệ sĩ kỳ cựu và có địa vị nhất định trong giới giải trí.
Công ty chắc chắn sẽ đánh giá cao những người được anh ấy giới thiệu.
Cho dù không thể ủng hộ hết sức thì việc ký kết hợp đồng chắc chắn không có vấn đề gì.
Tuy nhiên, anh ấy đưa ra đề nghị này không chỉ vì lòng biết ơn đối với Kỷ Hòa.
Qua quá trình ghi hình chương trình tạp kỹ mấy hôm nay.
Anh ấy thấy Kỷ Hòa rất thông minh và không hề yếu đuối chút nào.
Khiêm tốn, có thể chịu đựng gian khổ là những phẩm chất quan trọng nhất để trở thành một diễn viên giỏi.
Diễn xuất hiện tại không tốt cũng không có vấn đề gì.
Anh ấy cảm giác được Kỷ Hòa chắc chắn sẽ trở nên nổi tiếng trong tương lai.
Sẽ có được địa vị còn cao hơn địa vị hiện tại của bản thân.
Công ty “Nhạc Thiên” nơi Lương Nhất Hủ làm việc, là một trong những công ty giải trí mạnh nhất trong ngành.
Anh ấy nghĩ Kỷ Hòa nhất định sẽ đồng ý với lời đề nghị hấp dẫn như vậy.
Không ngờ, Kỷ Hòa dựa lưng vào ghế rồi bình tĩnh nói: “Cám ơn nhưng tôi không có hứng thú.”
Lương Nhất Hủ: ???
Cái này cũng có thể không thèm quan tâm à?
Dù có tin hay không, nếu nói tin này cho các minh tinh trẻ khác.
Bọn họ có thể vung tay đánh nhau hoặc trở thành kẻ thù ấy?!
Nhưng mà Kỷ Hòa thực sự không có hứng thú.
Lý do khiến cô tiếp tục ở lại làng giải trí.
Chủ yếu là vì nguyện vọng của nguyên chủ.
Nếu không phải vì nguyên chủ...
Cô thật sự sẽ tìm một đạo quán để kế thừa.
Lúc tâm trạng không tốt có thể tự mình ngồi tu luyện, tâm trạng tốt thì có thể xem bói cho người khác.
Minh tinh chỉ là nghề phụ.
Huyền học mới là thứ thống trị thế giới!
Lương Nhất Hủ nhìn khuôn mặt cực kỳ bình tĩnh của Kỷ Hòa: “…”
Đây là ông lớn à, vô dục vô cầu!
Khi mặt trời lặn, cuối cùng cả nhóm cũng trở về biệt thự.
Mọi người đều kiệt sức sau một ngày làm việc vất vả.
Chỉ chờ ăn thôi.
Kết quả, Nghiêm Tập lại tới.
Chuông báo động trong lòng mọi người lập tức vang lên!
“Đạo diễn Nghiêm, sao anh lại tới nữa?” Lương Điềm Điềm cảnh giác nói, “Không phải anh nói có thể ăn cơm rồi à, đừng nói có nhiệm vụ mới chứ?”
Nghiêm Tập cười: “Chúc mừng cô đã đoán đúng!”
Mọi người: ???