“Năm giây--”
“Bốn giây--”
Đạo diễn Nghiêm bắt đầu đếm ngược tử vong.
Mọi người đứng ở đích đều thở dài bất lực.
Kết quả này đã tốt hơn nhiều so với dự đoán của bọn họ.
Nhưng vẫn... không kịp.
Thời gian quá ngắn.
Đó là một nhiệm vụ bất khả thi!
Tuy nhiên, dường như Kỷ Hòa hoàn toàn không nghe thấy mấy câu đếm ngược tử vong của đạo diễn Nghiêm.
Vẻ mặt của cô vẫn rất bình tĩnh, không hề có chút hoàng sợ nào.
Vẫn chạy về phía trước.
“Hai giây–”
“Một giây–”
Ngay khi đạo diễn Nghiêm đếm đến số cuối cùng.
Mũi chân của cô đạp nhẹ xuống rồi chống tay xuống đất.
Cơ thể vẽ một vòng cung tuyệt đẹp trong không khí.
Lộn nghiêng.
Rơi xuống đất một cách vững vàng!
Khoảnh khắc chân Kỷ Hòa về đích.
Thời gian đếm ngược cũng đúng lúc đạt đến con số 0.
“Đã xong.” Kỷ Hòa nhẹ nhàng nói rồi vén mớ tóc rối bù ra sau tai.
!!!
Bão bình luận đã sợ đến ngây người!
Chưa bao giờ nghĩ lại còn có thao tác kiểu này!
[Ôi trời, lộn nghiêng??]
[Lộn nghiêng? Là thật à, giờ tham gia các chương trình tạp kỹ đều phải đua như vậy hả? Với lại Kỷ Hòa chỉ dùng một tay chống đất đã lật được? Tôi tập múa mấy năm rồi nhưng vẫn chưa học được kỹ năng này!]
[Lộn nghiêng bằng một tay, chúa ơi, chị gái của tôi men quá, tôi mê rồi! Từ giờ trở đi, Kỷ Hòa là chồng của tôi.]
[Nên điều tra Kỷ Hòa! Tôi thực sự nghi ngờ cô ấy còn có danh tính khác ngoài minh tinh.]
[Cho dù ngày nào đó chị Kỷ không còn là minh tinh nữa thì vẫn có thể tự nuôi sống bản thân bằng cách trở thành một nghệ sĩ nhào lộn.]
Con ngươi của Nghiêm Tập run rẩy: !!!
Vừa rồi anh ấy đang tự tin nói cái gì thế?
Anh ấy nói rằng Kỷ Hòa tuyệt đối không thể hoàn thành nhiệm vụ!
Không được rồi…
Mặt đau quá.
[Cười chết mất, đạo diễn Nghiêm dường như đã hoàn toàn nghi ngờ cuộc sống.]
[Đã là ngày thứ hai rồi, đạo diễn Nghiêm còn chưa làm khó được khách mời, anh ấy đã thực sự gặp được ván sắt của đời mình rồi.]
[Đạo diễn Nghiêm: Bây giờ tôi rất hối hận khi mời Kỷ Hòa tham gia chương trình tạp kỹ.]
Nghiêm Tập nhìn Kỷ Hòa bước tới chỗ anh ấy.
Cô nói với vẻ mặt chân thành:
“Đạo diễn, tối nay có thịt gì ăn không?”
Bão bình luận lập tức bị ấn tượng bởi vẻ ngoài dễ thương của Kỷ Hòa!
[Hahahaha, cười chết mất, Kỷ Hòa liều mạng làm việc chỉ để ăn thịt.]
[Kỷ Hòa thực sự rất hài hước, cô ấy trông rất lạnh lùng, không ngờ lại có khiếu hài hước như thế.]
[Vợ tôi dễ thương quá, yêu yêu!]
Lương Điềm Điềm chạy thẳng về phía Kỷ Hòa.
Cô ấy ôm cô thật chặt!
Tối nay có thịt ăn rồi!
“Chị Kỷ, chị Kỷ, chị đúng là thần của em!!”
Mọi người đều vui mừng.
Chỉ có đạo diễn Nghiêm lặng lẽ rơi nước mắt.
Kỷ Hòa đúng là khắc tinh của anh ấy.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, mặt mũi của đạo diễn Nghiêm ma quỷ sẽ mất hết!
Trên đường về.
Kỷ Hòa đã trở thành người được cả nhóm yêu thích.
Ai cũng tranh nhau ngồi cạnh cô.
Hạ Phong: “Kỷ Hòa và tôi cùng một đội. Đương nhiên tôi phải ngồi cùng cô ấy.”
Nói xong, anh ta ngồi cạnh Kỷ Hòa.
Lương Điềm Điềm suýt nữa nhảy dựng lên vì không giành được chỗ ngồi.
“Hạ Phong, sao anh lại may mắn được ở cùng đội với Kỷ Hòa thế?”
Hạ Phong xòe tay: “Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy mình rất may mắn.”
[Hahaha, sao tôi nhớ lúc trước Hạ Phong còn luôn cố gắng chứng tỏ mình mạnh mẽ nhưng bây giờ lại vạch áo cho người xem lưng vì không thể cạnh tranh à?]
[Hạ Phong đã hoàn toàn chấp nhận sự thật mình đang nằm thắng.]
[Không thể nằm thì không đứng, Hạ Phong là người thông minh! Nếu tôi gặp được đồng đội như Kỷ Hòa, tôi cũng có thể hoàn toàn yên tâm.]