Trên thực tế, thật sự Kỷ Hòa không có ý giải vây cho Dương Vận.
Nhưng cô không muốn ăn chay vào buổi tối!
Các đồng đội, tập trung tinh thần đi!!
…
Dưới sự cổ vũ của Kỷ Hòa, mọi người tiếp tục tiến về phía trước.
Rút kinh nghiệm lúc trước, mọi người đều thận trọng hơn.
Dù có một số khách mời di chuyển không nhanh nhưng bước đi vẫn ổn định, hiện tại không có vấn đề gì.
Cuối cùng cũng đến lượt Lương Nhất Hủ và Kỷ Hòa.
Lương Nhất Hủ không hề do dự đi thẳng vào đường đua.
Anh ấy thực sự dũng cảm hơn Hạ Phong.
Nghiêm Tập sửng sốt: “Thầy Lương, sao anh không sợ chút nào thế?”
Như thế này thì anh ấy phải nghi ngờ liệu mình có xứng với danh hiệu “đạo diễn ma quỷ” hay không!
Lương Nhất Hủ nói: “Có cô Kỷ ở ngay phía sau thì lo gì?”
Nghiêm Tập: “...”
Nói quá đúng, đột nhiên không thể phản bác được!
Lời nói của Lương Nhất Hủ khiến cả bão bình luận bật cười như điên.
[Vậy chỉ cần Kỷ Hòa ở đây thì anh có thể bắt đầu nằm, đúng không?]
[Lương Nhất Hủ: Tôi khác Hạ Phong, tôi không có dã tâm, tôi chỉ thích nằm.]
[?? Lương Nhất Hủ đã quen thân với Kỷ Hòa từ khi nào thế? Ai cũng biết bình thường Lương Nhất Hủ hiếm khi nói đùa như thế này với người khác, với lại tôi cũng chưa thấy Lương Nhất Hủ có nói chuyện với Kỷ Hòa.]
[Sốc! Lương Nhất Hủ trở thành fanboy của Kỷ Hòa từ khi nào thế??]
Mọi người ở đây đều nghĩ mọi chuyện có thể diễn ra suôn sẻ.
Đột nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua!
Kỷ Hòa phản ứng nhanh nhất, hô lớn: “Mọi người mau ngồi xổm xuống!”
Nổi gió.
Gió sông thổi mạnh đến nỗi toàn bộ đường đua bị thổi lắc qua lắc lại.
Nếu ai còn đứng trên đó thì không thể đứng vững được!
Lương Nhất Hủ cũng nhanh chóng ngồi xổm xuống.
Kết quả, vị trí anh ấy đang đứng chính là nơi Tào Khiết vừa ngã xuống.
Đi xuống rồi đi lên nên đường đua không thể không dính nước được.
Giày của Lương Nhất Hủ không phải giày chống trượt.
Dù anh ấy đã ngồi xổm xuống nhưng rõ ràng cũng đã bị chỗ ướt nước làm cho trượt chân rồi.
Thân hình hơi nghiêng, cả người sắp ngã xuống!
[Má nó! Lương Nhất Hủ đúng là quá xui, tôi thấy anh ấy ngồi xổm rất ổn mà vẫn bị trượt chân.]
[Má ơi! Sắp ngã rồi.]
[Thôi xong, tiêu rồi, không còn đủ thời gian nữa, lại bị trừ thêm một phút nữa... Sao có thể hoàn thành nhiệm vụ này được nữa chứ?!]
Những khách mời khác nhìn thấy cảnh này cũng thở dài trong lòng.
Chuyện này không trách Lương Nhất Hủ được, chỉ là do anh ấy xui xẻo thôi.
Đó cũng là sự xui xẻo của toàn đội.
Nếu có người thứ hai ngã xuống sẽ bị trừ hai phút.
Còn chơi kiểu gì được nữa?
Hoàn toàn không chơi được!
Nhưng...
Hình ảnh rơi xuống nước trong tưởng tượng vẫn chưa xảy ra!
Lương Nhất Hủ đã chuẩn bị sẵn sàng để rơi xuống.
Nhưng thân thể của anh ấy đột nhiên dừng lại giữa không trung.
Mở mắt nhìn thử.
Vậy mà Kỷ Hòa đã kéo anh ấy lại!
Ban đầu Kỷ Hòa đang ngồi xổm nhưng bị sức nặng của anh ấy kéo xuống nằm bò trên đường đua.
Dù tư thế rất xấu hổ nhưng nhan sắc của cô vẫn rất đỉnh.
Khi camera quét qua, cô cũng không bị mất hình tượng.
Lương Nhất Hủ vẫn là một người đàn ông trưởng thành.
Dù bản thân Kỷ Hòa có tu vi nhưng muốn kéo anh ấy cũng rất khó khăn.
Cô thấy Lương Nhất Hư còn ngơ ngác nhìn mình thì nói: “Anh còn nhìn cái gì nữa? Mau lên đi!”
Trong lòng Lương Nhất Hủ: Tôi không nhìn gì cả, tôi chỉ đang bị sốc thôi!
Vậy mà vẫn không rơi à? Ngã thế còn giữ lại được??
Kỷ Hòa rốt cuộc đã làm gì vậy?!
Bão bình luận cũng bị sốc!