Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 349: -

Chương Trước Chương Tiếp

“Tôi đã già quá rồi, rồi cũng sẽ có ngày không thể tự lo cho cuộc sống của mình, cần người đến chăm sóc. Tôi chuẩn bị dùng số tiền tháo dỡ này làm tiền dưỡng lão, để con trai cả chăm sóc tôi. Cho nên, số tiền này mới phải đưa cho Chí Cường.”

Nói xong, ông lão sửng sốt.

“Chẳng lẽ Chí Vĩ biết chuyện tôi muốn đưa toàn bộ số tiền tháo dỡ này cho Chí Cường? Không thể nào! Chuyện này tôi còn chưa nói với đứa con nào cả!”

“Biết mà cũng không biết.” Kỷ Hoà nói: “Cậu ta từng tình cờ nghe thấy cuộc nói chuyện giữa ông và vợ ông ở ngoài cửa, biết ông muốn đưa toàn bộ số tiền tháo dỡ cho Chí Cường, nhưng lại không biết nguyên nhân gì khiến ông làm như vậy.”

“Cho nên, trong lòng cậu ta liền suy nghĩ thành… Bởi vì ông thích con trai cả hơn cho nên mới để lại hết toàn bộ số tiền tháo dỡ cho con trai cả.”

Ông lão: “Ý của cô là, nó ghen tị với Chí Cường, thèm thuồng số tiền tháo dỡ này nên cố ý không chôn cất con chồn?”

Kỷ Hoà không nói, ông lão ngay lập tức liền tức giận.

“Cái thứ nghiệp chướng này! Nếu nó thấy không công bằng, có thể thương lượng với tôi mà, vì sao lại phải làm chuyện này? Hiện tại cháu trai tôi nằm ở trên giường chưa biết sống chết thế nào, nó đang muốn lấy đi mạng người mà!”

Chẳng qua chỉ là một số tiền tháo dỡ, lại làm ra chuyện cốt nhục tương tàn*.

*Người thân ruột thịt hãm hại lẫn nhau.

*Người thân ruột thịt hãm hại lẫn nhau.

Ông lão càng nghĩ càng tức, trực tiếp cầm lấy xẻng lao thẳng về phía con trai thứ hai.

Tiền Chí Cường đuổi ở phía sau.

Ông lão bước đi như bay, ngay cả người đàn ông đã trưởng thành như Tiền Chí Cường cũng suýt nữa thì không theo kịp.

“Tiền Chí Vĩ!” Ông lão tức giận hét lên.

Tiền Chí Vĩ đang ngủ ở trong phòng, nghe thấy tiếng hét của bố, vội vàng đứng dậy.

Nhưng cậu ta lại bị sự hùng hổ của bố làm cho giật mình.

“Tiền Chí Vĩ, mày còn mặt mũi ngủ ở chỗ này? Tiểu Địch biến thành như vậy, rõ ràng là do mày hại!”

“Tao hỏi lại mày một lần nữa, con chồn đó, rốt cuộc mày có chôn cất không?”

Nhìn thấy vẻ mặt này của bố, cuối cùng Tiền Chí Vĩ cũng phản ứng lại.

Sắc mặt cậu ta đột nhiên trắng bệch.

Chẳng lẽ chuyện xảy ra với Tiểu Địch, thật sự là bởi vì con chồn đó?

Nhưng cậu ta thật sự không cố ý hại Tiểu Địch!

“Bố, con thật sự không chôn cất con chồn đó, nhưng, con, con không cố ý muốn hại người!”

“Con chỉ cảm thấy không cam lòng, với cả con không tin những lời nói cổ hủ đó, cho nên mới vứt con chồn đó đi để trút giận. Con thật sự không ngờ rằng con chồn đó thật sự sẽ quay lại báo thù… Con tuyệt đối không có ý muốn hại anh cả và cháu trai!”

Thấy Tiền Chí Vĩ đến hiện tại vẫn còn già mồm, ông lão càng tức giận hơn.

“Tao đánh chết thằng nghiệp chướng này!”

Nói xong, ông ấy liền cầm xẻng lên giơ về phía người Tiền Chí Vĩ.

Chính vào lúc này, Kỷ Hoà ở trên màn hình điện thoại của Tiền Chí Cường lên tiếng: “Dừng tay, ông lão, hình như ông hiểu lầm rồi.”

“Con trai ông không nói dối, cậu ta thật sự không có ý muốn hại người.”

“Đối với anh trai, không thể nói là cậu ghen tị hay căm hận, nếu nói thẳng ra thì chính là có chút không phục…”

Dừng lại bàn tay đang bấm, Kỷ Hoà khẽ thở dài.

Cô nhìn thấy–

Trong ký ức của Tiền Chí Vĩ.

Rõ ràng đều là con của nhà họ Tiền, nhưng khi tất cả mọi người nhắc đến, luôn sẽ nhắc đến “Con trai cả nhà họ Tiền…” xuất sắc như nào, như nào trước.

Cậu ta giống như một cái bóng, trước ánh sáng rực rỡ của anh trai, cậu ta trông càng ảm đạm hơn.

Bố cũng luôn khoe khoang Tiền Chí Cường, thường xuyên muốn cậu ta phải học tập Tiền Chí Cường.

Cũng không thể nói bố đối xử không tốt với cậu ta.

Nhưng khi phải chọn một trong hai, bản thân cậu ta luôn luôn không phải là người được chọn.

Cho nên, khi bố yêu cầu cậu ta đi chôn cất con chồn đó, trong lòng Tiền Chí Vĩ có chút rối bời.

Chẳng phải chỉ là một con chồn đã chết sao, còn có thể đối nghịch với trời?

Chỉ vì Tiền Chí Cường, nhất định phải phức tạp như vậy!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)