Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 347: -

Chương Trước Chương Tiếp

Trong phòng livestream của các chủ kênh khác, người thì ca hát, người thì nhảy múa, người thì nói chuyện.

Một bầu không khí ấm áp tươi đẹp.

Chỉ có bên Kỷ Hoà đang… bói toán.

Phong cách rất mới mẻ kỳ lạ.

Kỷ Hoà vừa nhấp chuột vào cho phép kết nối.

Liền đã có người giành được tư cách kết nối.

Các fan mới hết sức kinh ngạc:

[Cái gì? Tốc độ tay này là của người độc thân hai mươi năm luyện ra à?]

[Đúng vậy, rõ ràng tôi đã lập tức bấm vào rồi, vậy cũng không giành được?]

Fans cũ lại không lấy làm lạ:

[Một cây lạp xưởng nhỏ: Anh em, vừa nhìn liền biết cậu là fan mới. Cơ hội kết nối với Kỷ Hoà đã hot đến mức ngay cả dùng chân script giành cũng rất khó giành, có thể giành được đều dựa vào nhân phẩm.]

[Thiến Miêu Miêu: Tôi chứng minh, tôi đã bắt đầu theo đuổi chị Kỷ từ livestream đầu tiên rồi, chưa từng giành được! Hu hu hu, tôi cũng rất đau lòng.]

Xuất hiện ở trên màn hình là một ông già với mái tóc hoa râm.

Nhìn có vẻ như đã 70 80 tuổi rồi.

[Ông lão thời thượng thật đấy, còn biết xem livestream với giành kết nối.]

[Được rồi, tôi bị tổn thương tâm lý rồi, tôi thậm chí còn giành không lại ông lão.]

Ông lão nhìn thấy bão bình luận, cười khổ nói:

“Là con trai cả của tôi giành kết nối, chủ yếu là ngoài chủ kênh ra, chúng tôi thật sự không tìm thấy người nào có thể cứu giúp.”

“Xin chủ kênh cứu cháu trai của tôi, hình như nó bị thứ gì đó bẩn thỉu quấn vào người rồi.”

“Thường xuyên kêu gào cả người ớn lạnh, còn nói có thể nhìn thấy bóng ma màu đen ở trước mắt mình.”

“Nhưng rõ ràng nó mới năm tuổi! Lại không thể làm chuyện gì xấu, sao lại vô duyên vô cớ bị ma ám vậy?”

[Đúng vậy, những người trước đó gặp ma, phần lớn đều do bản thân đã làm ra chuyện xấu hổ, đứa trẻ nhỏ như vậy cũng sẽ bị ma ám sao?]

[Mẹ ơi, mới năm tuổi, đoá hoa của quốc gia… Chủ kênh mau giúp ông ấy đi!]

Đấy cũng là lần đầu tiên Kỷ Hòa gặp người xin giúp đỡ nhỏ như vậy.

Cô nói: “Ông chuyển ống kính sang cháu trai ông đi.”

Ông lão vội vàng chỉ huy con trai cả của mình: “Chí Cường, đi mau! Con trai ruột của mình, lẽ ra con nên thương nó hơn cả bố chứ!”

Người đàn ông tên là Tiền Chí Cường liên tục tiếp lời, cầm điện thoại chạy vào phòng của con trai.

Ống kính vừa chuyển.

Một cậu bé với khuôn mặt xanh xao, hai mắt nhắm chặt nằm ở trên giường.

Nhìn qua trông sắc mặt thật sự rất tệ.

Sau khi Kỷ Hoà nhìn chằm chằm vào cậu bé đó mấy giây, cô liền nói: “Triệu chứng này không phải là bị ma ám, mà là linh hồn động vật làm hại.”

“Mấy ngày trước có phải các người đã đánh chết một con chồn?”

Ông lão gật đầu: “Đúng vậy, đã đánh chết một con. Con chồn đó đang cắn con gà mà nhà chúng tôi nuôi, đuổi thế nào cũng không đi, cuối cùng còn cắn chết một con gà mái đẻ trứng. Chí Cường tức giận liền trực tiếp đánh chết nó.”

“Đó là nguyên nhân.” Kỷ Hoà bình tĩnh nói: “Điều cấm kỵ nhất ở nông thôn là ngũ tiên, hồ ly Hồ tiên, chồn Chồn tiên, nhím gai Bạch tiên, rắn Liễu tiên và chuột Hôi tiên. Đây là cấm kỵ rất phổ biến, chẳng lẽ các người không biết?”

Người thành phố hoặc người nông thôn trẻ chút có lẽ không biết cấm kỵ này.

Nhưng giống như ông lão đây là người có mấy đời đều là nông dân xuất thân từ nông thôn, không thể không biết.

Ông lão nói: “Biết tất nhiên là biết, chỉ là con gà mái đó là báu vật của cả nhà, con chồn đó cắn ai không cắn, cứ phải cắn nó, Chí Cường dưới cơn tức giận liền ra tay…”

Nếu như vậy thì cũng thôi đi.

Con chồn đó lại còn đã mang thai.

Bị đánh chết liền oán hận vô cùng.

Nếu không làm cái gì, chắc chắn trấn áp không nổi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)