Ban đầu, theo thiết kế của tổ chương trình, thời gian để các khách mời hoàn thành mọi nhiệm vụ là khoảng một buổi chiều.
Bây giờ thì hay rồi.
Hai người Kỷ Hòa và Hạ Phong.
Chỉ mất một tiếng rưỡi là đã hoàn thành tất cả nhiệm vụ của cả một buổi chiều!
Thế này thì còn quay chụp cái quái gì nữa!
Ấy thế mà Kỷ Hòa vẫn còn tỏ vẻ nghiêm túc hỏi: “Đạo diễn, nhiệm vụ đã hoàn thành, chúng tôi có thể đi dạo khu vui chơi được không?”
Nghiêm Tập lộ vẻ mặt đau đớn muốn chết: “Được.”
Không quay được nữa!
Thật sự không quay được nữa!
Kỷ Hòa không phải là khách mời của anh ấy, cô là bà cô của anh ấy mới phải!!
Cứ như vậy.
Phòng phát sóng trực tiếp sau đó chia thành hai thái cực rõ ràng.
Ba nhóm còn lại đang hồi hộp chiến đấu với những nhiệm vụ chương trình khó khăn, vật vã giữa sự sống và cái chết.
Hai người Kỷ Hòa và Hạ Phong thì lại thong thả đi dạo trong công viên giải trí, tận hưởng khoảng thời gian yên tĩnh.
Kiếp trước của Kỷ Hòa không hề có công viên giải trí.
Vì thế mọi thứ ở đây dường như đều mới mẻ đối với cô.
Hạ Phong đã rất bàng hoàng khi phát hiện ra rằng Kỷ Hòa không biết gì về vòng quay ngựa gỗ, thuyền hải tặc.
Anh ta có hơi do dự, hỏi: “Cô chưa từng đến khu vui chơi giải trí à?”
“Chưa.”
“Nhà họ Kỷ đối xử với cô như vậy sao? Hồi còn nhỏ chưa từng đưa cô đi khu vui chơi chơi sao?”
Nhìn vẻ mặt tức giận của Hạ Phong, Kỷ Hòa cảm thấy có thể anh ta đã hiểu lầm.
Chuyện này thì đúng là không thể trách nhà họ Kỷ.
Ai bảo là cô là người xuyên đến chứ.
Hạ Phong lại tưởng tượng ngay đến tuổi thơ khốn khổ của Kỷ Hòa.
Anh ta chỉ về phía xa đề nghị: “Chúng ta đi chơi đu quay nhé.”
Kỷ Hòa nhìn về phía anh ta chỉ.
Rất khó tưởng tượng một người đàn ông trưởng thành như Hạ Phong lại muốn chơi với một thứ ấm áp và dễ thương như vậy.
Cô do dự mà hỏi một câu: “Anh muốn chơi à?”
Hạ Phong: “... Dẫn cô đi chơi.”
Không phải mọi người đều nói, cô gái nào cũng sẽ cảm thấy vòng quay ngựa gỗ rất lãng mạn sao?
Sao Kỷ Hòa lại chẳng có một chút phản ứng gì hết vậy.
[Ha ha ha ha, chị Kỷ đúng là một cô gái mạnh mẽ thế đấy, Hạ Phong hiển nhiên là muốn làm cho chị ấy vui vẻ.]
[Chị Kỷ chỉ có ‘tuyệt đối’ chứ không có ‘rung động’.]
[Mặc dù vậy, tôi vẫn nghĩ chị Kỷ rất có sức hút, trước mắt trong tám người người tôi vẫn thích chị Kỷ nhất.]
[Tôi thích nhất là Lương Nhất Hủ, hehe, anh ấy là một người đàn ông quyến rũ]
So với Tàu lượn siêu tốc và Xuyên qua thác nước, vòng quay ngựa gỗ hiển nhiên là gần gũi hơn với mọi người.
Có rất nhiều người chơi trò chơi này và hầu hết trong số họ là cha mẹ dẫn theo con cái.
Hạ Phong và Kỷ Hòa xếp hàng chờ rất lâu, cuối cùng cũng đến lượt mình.
Xếp hàng chờ hai giờ và chơi trong năm phút.
Kỷ Hòa xuống khỏi vòng quay, trong lòng âm thầm chê.
Đúng lúc này, một đứa trẻ chạy bình bịch lên từ phía sau cô.
Cậu bé đụng phải Kỷ Hòa, suýt chút nữa là khiến cô vấp ngã.
Hạ Phong vội vàng lấy Kỷ Hòa.
Có một người phụ nữ trẻ cũng chạy tới.
“Ngại quá, ngại quá, trẻ con chạy loạn, thật sự xin lỗi.”
Cô ta ôm con vào lòng và rối rít xin lỗi
Mặc dù việc ghi hình chương trình tạp kỹ này được tổ chức tại một công viên giải trí nhưng không có nghĩa là đặt bao toàn bộ.
Ngoại trừ tiến hành đóng cửa với các khách du lịch ở khu vực bố trí nhiệm vụ thì các trò chơi khác vẫn diễn ra hoạt động như bình thường.
Hạ Phong và Kỷ Hòa đi dạo công viên giải trí thì cũng đội mũ và đeo khẩu trang.
Vì vậy, người phụ nữ trẻ không nhận ra danh tính của hai nhân vật nổi tiếng.
Cô ta vội vàng bế con bỏ đi.
Kỷ Hòa ánh mắt nhìn về phía hai người này, đột nhiên cau mày.
Có vẻ như... có gì đó không ổn.
Hạ Phong lại hoàn toàn không ý thức được có chuyện gì không thích hợp, anh ta hứng thú hừng hực mà lôi kéo Kỷ Hòa đi xếp hàng chơi trò chơi khác.