Bão bình luận lập tức bùng nổ!
[Mèo con thông minh nhanh nhẹn: Vãi chưởng, siêu quá vậy trời? Tôi thậm chí không biết phải nói gì! ]
[Đông Hoàng Thượng của quận Giang Tâm: Đỉnh của chóp, chị Kỷ không chỉ đọc làu làu mà còn tiện thể học thuộc luôn phần người khác.]
[La Hải Địa thích ăn bánh bông lan vỏ sò: A a a a, nếu tui có được một nửa khả năng ghi nhớ của chị Kỷ thì tui đâu phải quằn quại vì thi lên thạc sĩ nữa, ba ngày học xong tư tưởng Mao* sẽ không còn là giấc mơ nữa!]
(*):“Giới thiệu về tư tưởng Mao Trạch Đông và hệ thống lý luận về chủ nghĩa xã hội mang bản sắc Trung Quốc
(*):“Giới thiệu về tư tưởng Mao Trạch Đông và hệ thống lý luận về chủ nghĩa xã hội mang bản sắc Trung Quốc
[Pudding sữa: Tại sao lại có người xinh đẹp, đầu óc thông minh như vậy??]
[Kikumaru Meow của Tây Hạ: Bạn ở trên, đã bảo rồi, chị Kỷ là hoàn hảo.]
Tất nhiên cũng có một hai giọng điệu trái ngược hoàn toàn:
[Ơ kìa, có tí thời gian như vậy, trên mặt đất bằng phẳng đã khó đọc, huống chi là trên tàu lượn siêu tốc... Cỡ này là đi thi Siêu trí tuệ được rồi, cứ giả thế nào ấy nhỉ, có phải Kỷ Hòa mua chuộc tổ chương trình định xây dựng hình tượng học sinh giỏi không vậy?]
Nhưng những người có con mắt tinh tường đã nhanh chóng nhảy ra phản công nhanh chóng.
[An: Bạn ở trên ơi, dù không phải là fan của Kỷ Hòa thì cũng không chấp nhận được. Bạn cũng biết Nghiêm Tập là người có phong cách như thế nào, nổi tiếng là Đạo diễn ma quỷ, chỉ tập trung vào nghệ thuật, chẳng lẽ có thể bị mua chuộc sao? Công nhận người khác vĩ đại khó đến thế sao? Mở mồm ra là móc mỉa thế?]
Nói đến Nghiêm Tập.
Cùng lúc đó, làm đạo diễn, Nghiêm Tập đang đi kiểm tra các phòng phát sóng trực tiếp.
Thưởng thức biểu cảm của từng nhóm khách mời bị anh ấy “tra tấn” đến đau đớn muốn chết.
Vừa lòng gật gật đầu.
Phải thế chứ!
Nhiệm vụ khó khăn đủ tốt thì mới có thể gọi là “Rung Động Tuyệt Đối” chứ!
Lần này rating lại ổn định rồi!
Kết quả, màn ảnh vừa chuyển.
Chuyển tới nhóm Kỷ Hòa và Hạ Phong.
Nhìn thấy một mình Kỷ Hòa trực tiếp đọc làu làu lời thoại của hai người.
Nghiêm Tập không thể tưởng tượng mà xoa xoa đôi mắt: “Nani (cái gì)?!”
Cài đặt độ khó cho từng nhiệm vụ của các nhóm khách mời đều đã được thử nghiệm bởi một số lượng nhân viên nhất định.
Cần phải ở trình độ cao hơn người bình thường để vượt qua cấp độ đó.
Nói cách khác, khách mời phải thử thách nhiều lần thì mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Kết quả đến lượt Kỷ Hòa.
Mọi thứ đã thay đổi??
Mọi giới hạn đối với cô ấy đều giống như trò chơi trẻ con.
Này sao được?
Chương trình của anh ấy tên là “Rung Động Tuyệt Đối” cơ mà!
Nghiêm Tập nhịn không được nhảy ra: “Cô Kỷ, cô không đọc lời thoại thay cho Hạ Phong được!”
“Vì sao?”
“Quy tắc trò chơi là như vậy.”
“Nhưng mà tôi không vi phạm quy tắc trò chơi.” Kỷ Hòa bình tĩnh nói.
Vừa nói, cô vừa nhắc lại luật chơi:
“Hai vị khách đọc thuộc lòng ba câu lời thoại khi ngồi trên 'Tàu lượn siêu tốc'. Sau lượt chơi kết thúc, nếu có thể đọc thuộc lòng tất cả các lời thoại thì nhiệm vụ được coi là thành công. Nếu nhiệm vụ thất bại, nội dung của lời thoại sẽ được làm mới và đọc lại .
“Các anh chỉ nói đọc thuộc lòng toàn bộ lời kịch là có thể coi như là hoàn thành nhiệm vụ; không có quy định là một người đọc hay là hai người đọc.”
[Ôi vãi? Kỷ Hòa đỉnh quá vậy, không phải, cô ấy thậm chí còn đọc thuộc lòng nội dung trên thẻ nhiệm vụ sao?]
[Kỷ Hòa: Anh đừng hòng lòe tôi, tôi thuộc được cả thẻ nhiệm vụ đấy.]
[Trí nhớ của chị Kỳ khủng khiếp thật ấy...]
Nghiêm Tập lui về phía sau một bước, sắc mặt tái xanh.
Vấn đề là Kỷ Hòa nói rất đúng...
Lời lẽ của tổ chương trình chưa đủ chặt chẽ, điều này đã tạo điều kiện cho Kỷ Hòa tìm ra sơ hở.
Điều này, sao có thể như vậy được?
Mục đích ban đầu của anh ấy khi thiết kế nhiệm vụ này là để nhìn những vị khách mời gặp rắc rối.
Kỷ Hòa dễ dàng hoàn thành mọi nhiệm vụ mình đặt ra.
Vậy thì chương trình này còn gì để xem nữa?
Không phải anh ấy làm khó Kỷ Hòa, mà là Kỷ Hòa làm khó anh ấy.
Nghiêm Tập có tiếng là “Đạo diễn ma quỷ”, lần đầu tiên cảm giác được mình bị thử thách!