Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 339: -

Chương Trước Chương Tiếp

Sau khi tàu lượn siêu tốc chạy hết lượt.

Rất nhiều người đột nhiên đổ vào phòng phát sóng trực tiếp của Kỷ Hòa và Hạ Phong.

Cho dù không phải là fan của họ thì ai cũng muốn xem hai người họ giải quyết nhiệm vụ bất khả thi này như thế nào.

Độ nổi tiếng của hai người trong phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên tăng vọt lên vị trí đầu tiên trong bốn nhóm.

Cũng có nghĩa là.

Nếu bị đứt gánh vào lúc này thì sẽ càng mất mặt hơn bao giờ hết.

Hạ Phong nhìn về phía Kỷ Hòa: “Cô đọc trước đi.”

Người đọc đầu chắc chắn sẽ có lợi thế hơn người tiếp theo, anh muốn muốn nhường cơ hội này cho Kỷ Hòa.

Kỷ Hòa cũng không trốn tránh.

Cô bước đi nhẹ nhàng đến chỗ nhân viên.

Không hề dừng lại, cô bắt đầu ghi nhớ nó.

[Í, Kỷ Hòa thực sự có thể ghi nhớ kìa. Tôi vốn nghĩ rằng cô ấy sẽ không nhớ nổi một từ nào cơ đấy.]

[Đúng vậy... Nghe nói trước kia Kỷ Hòa chuyên gia làm giá trên phim trường, lời thoại của cô ấy đều được lồng tiếng ở hậu kỳ. Làm sao cô ấy có thể nhớ được nhiều như vậy?]

[Bạn ở trên đúng là coi thường chị Kỷ của bọn tôi quá nha.]

[Bạn ở trên đừng quá vui mừng, không chỉ phải ghi nhớ mà còn phải ghi nhớ tất cả… Có phải là hơi bị khó quá không?]

[Đạo diễn Nghiêm sống chó vãi, tuy rằng lời thoại chỉ có ba câu, nhưng câu nào cũng dài ngoẵng ngoằng lại còn khó phát âm như vậy nữa! Đây thực sự là nhiệm vụ để người hoàn thành ấy hả?]

Người hâm mộ theo dõi Kỷ Hòa với ánh mắt sợ hãi.

Trong lòng thầm cầu nguyện cho Kỷ Hòa.

Nhưng mọi chuyện chắc sẽ ổn thôi!

Tàu lượn siêu tốc này thật đáng sợ.

Có ngồi thêm dù chỉ một lần nữa thì cũng đã là cực hình với người ta rồi!

Nhân viên công tác vốn đã cầm sẵn trang giấy, yên tĩnh lắng nghe Kỷ Hòa ngâm nga.

Nghe được một lúc, lại đột nhiên nói: “Chờ một chút!”

Những lời này lập tức khiến bão bình luận giật mình thon thót.

[Xong rồi xong rồi, nhân viên công tác cắt lời kìa, vậy là Kỷ Hòa vẫn đọc sai rồi sao...]

[Đọc sai thì cũng rất bình thường mà... Ai có thể ghi nhớ một đống thứ như vậy trên một chiếc tàu lượn siêu tốc cơ chứ!]

[Hu hu hu, chị ơi chị đừng nản lòng, chị đã rất giỏi rồi!]

Nhân viên công tác hỏi Kỷ Hòa: “Chị Kỷ, vừa này chị đọc gì thế ạ? Chị có thể nhắc lại lần nữa được không?”

Kỷ Hòa bèn lại lặp lại một lần.

Cách phát âm rất rõ ràng, giống hệt như lời thoại mới đọc vừa rồi.

Nhân viên công tác nghe xong, nhíu mày, cầm tờ giấy lật qua lật lại.

“Phần này hình như không xuất hiện trong lời thoại của chị.”

“Ừ.” Kỷ Hòa nói, “Tôi đọc luôn cả phần của Hạ Phong đấy.”

Bão bình luận:???

Nhân viên công tác:???

Cái gì.

Đọc luôn cả phần của Hạ Phong??

Mọi người đều ngẩn cả người.

Chỉ có Kỷ Hòa vẫn rất ung dung.

Hoàn toàn không biết những lời cô vừa nói đã gây chấn động trong lòng mọi người đến mức nào!

Hạ Phong thì lại càng không dám tin tưởng hỏi: “Cô cũng thuộc lòng phần của tôi à? Làm sao cô biết được nội dung lời thoại của tôi?”

Bọn họ được đưa cho hai tờ giấy riêng.

Anh ta nhớ rõ, Kỷ Hòa đâu có đọc lời thoại của anh ta!

Kỷ Hòa nói: “Khi đang ngồi trên xe, tôi nghe thấy anh ở bên cạnh tôi đã đọc mấy lần nên tôi cũng tiện thể học thuộc luôn.”

Hạ Phong: “...”

Đúng là anh ta có thói quen đọc thành tiếng.

Nhưng anh ta nhớ mình chỉ đọc nhiều nhất là ba lần.

Chỉ ba lần mà Kỷ Hòa đã thuộc lòng rồi?

Chỉ cần nghe người ta đọc là đã nhớ kỹ, thậm chí cũng không cần nhìn vào bản giấy??

Mọi người cũng đều không nói nên lời: “...”

Hay ghê ha, “tiện thể” cơ đấy!

Kỷ Hòa qua ra với nhân viên công tác, lại hỏi: “Nội dung đều khớp chứ?”

Chắc là đều đúng rồi.

Cô có tu vi trong người, ngũ cảm đều khác hẳn với người thường.

Chút thông tin này này chẳng là gì đối với cô.

Nếu nhớ sai thì mới gọi là sỉ nhục.

Nhân viên công tác lật xem lời kịch giấy, gật đầu với vẻ mặt mơ màng: “... Đúng hết rồi.”

Hai chữ, xuất sắc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)