Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 338: -

Chương Trước Chương Tiếp

Kỷ Hòa nhìn một lượt toàn bộ tàu lượn siêu tốc: “Đường đi này phức tạp hơn thác ghềnh vừa rồi, không phải anh sợ độ cao sao?”

“Tôi sợ độ cao, nhưng trí nhớ của tôi rất tốt. Lúc còn đi học, tôi là người ghi nhớ nhanh nhất trong lớp.” Hạ Phong chớp chớp mắt.

Anh ta còn biết nói đùa nữa.

Xem ra lần này sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Kỷ Hòa gật đầu: “Được, vậy chúng ta bắt đầu đi.”

Hai người bước lên tàu lượn siêu tốc.

Cần gạt an toàn được kéo xuống và tập kịch bản được đưa cho họ.

Nội dung có vẻ không nhiều, khoảng bảy tám mươi chữ.

Không thể có quá nhiều nội dung.

Dù sao thì... cũng là phải đọc trong một môi trường như vậy.

Chỉ có thể nói, chỉ có biến thái cỡ như đạo diễn Nghiêm thì mới có thể nghĩ ra kiểu nhiệm vụ như vậy.

Tàu lượn siêu tốc là trò chơi khó khăn nhất trong toàn bộ công viên giải trí.

Mô hình của nó cũng lớn nhất, cao nhất và phức tạp nhất.

Chỉ cần bắt đầu chạy thì rất khó để không bị chú ý.

Từ đằng xa, đang bắn bóng bay quằn quại gần chết Lương Điềm Điềm và Lương Nhất Hủ đồng thời ngẩng đầu.

Lương Điềm Điềm: “Tại sao tàu lượn siêu tốc lại bắt đầu chạy thế... Là ai rút phải trò chơi này vậy?”

Lương Nhất Hủ nói: “Tôi nhớ hình như là Kỷ Hòa và Hạ Phong. Nhiệm vụ của họ nôm na là đọc thuộc lòng ba câu trên xe.”

Cái gì?

Nghe vậy, Lương Điềm Điềm không khỏi rùng mình.

“Tôi vốn tưởng rằng nhiệm vụ bắn bong bóng của chúng ta đã đủ kinh khủng rồi, nhưng không ngờ còn có chuyện kinh khủng hơn nữa...”

So sánh thì việc bắn bóng bay của họ quá là “đơn giản” và “vui nhộn” luôn ấy!

Lương Nhất Hủ và Lương Điềm Điềm nhìn nhau một cái, cả hai đều nhìn thấy cảm giác may mắn trong mắt lẫn nhau.

Vì thế, bọn họ tiếp tục bịt kín đôi mắt, bắt đầu bắn bóng bay mù bằng súng lục.

Bên kia.

Tào Khiết và Tần Trạm chật vật chạy ra từ trong mê cung khổng lồ.

Cả hai đang đứng ở cửa đầu óc choáng váng.

Khi nhìn thấy tàu lượn siêu tốc đang chuyển động thì cũng vô thức run rẩy.

Xuýt xoa may mắn sao mà mình không được giao nhiệm vụ này!

Nhiệm vụ không hoàn thành là chuyện nhỏ.

Mạng già tiêu tùng mới là chuyện lớn.

Dương Vận thì lại vô cùng vui sướng khi người gặp họa.

Kỷ Hòa làm nhiều chuyện xấu, đến cả ông trời cũng không ưa cô ta, khiến cô ta phải chịu quả báo.

Cho dù Kỷ Hòa có thể bước xuống khỏi tàu lượn siêu tốc này.

Dương Vận cũng không tin, Kỷ Hòa có thể đọc thuộc lòng được toàn bộ lời thoại!

Phải biết rằng, tiếng tăm của nguyên chủ ở trong giới giải trí rất là kém.

Thường vì lười ghi nhớ lời thoại, toàn bắt nhân viên lồng tiếng hậu kỳ.

Giờ thì hay rồi.

Lần này cô ta sẽ phải đọc lại lời thoại của mình trước rất nhiều khán giả.

Cô ta thật sự muốn xem xem, lần này, Kỷ Hòa định làm “lồng tiếng hậu kỳ” như thế nào!

Trong ống kính, tàu lượn siêu tốc đang chạy với tốc độ chóng mặt.

Lúc thì chúc xuống một góc 90°.

Lúc thì xoay tròn 360° như bánh quai chèo.

Lúc thì dốc ngược xuống mà lao ầm ầm.

Lại còn có một đoạn thiết kế đứt gãy giữa chừng.

Tàu lượn siêu tốc trực tiếp lão thẳng xuống từ vị trí đứt gãy, đi vào một đường ray mới.

Chỉ quan sát từ xa.

Cũng đủ để mọi người cảm thấy đáng sợ vô cùng.

[Má ơi, tôi không biết liệu họ có thể đọc được lời thoại không nữa. Coi cái tốc độ chạy và tần suất rung lắc này, họ thực sự có thể đọc rõ chữ ấy hả?]

[Đây rõ ràng là một nhiệm vụ bất khả thi...]

[Được rồi, tàu lượn siêu tốc đã dừng lại rồi... Ôi má ơi, chỉ mới bốn phút năm mươi giây thôi sao? Toàn bộ quá trình chỉ kéo dài bốn phút năm mươi giây? Bốn phút năm mươi giây bảo tôi đứng trên đất bằng mà học thuộc đã là khó rồi, lại còn bắt đọc thuộc lòng trên tàu lượn siêu tốc nữa... Đạo diễn Nghiêm làm thế này không phải là định làm khó người ta hay sao?]

Về vấn đề này, đạo diễn Nghiêm có lời muốn nói:

“Chương trình của chúng tôi có tên là ‘Rung Động Tuyệt Đối”, đã chơi là phải chơi tới bến luôn!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)