Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 334: -

Chương Trước Chương Tiếp

Sau khi nhiệm vụ bắt đầu.

Dựa theo chỉ dẫn trên bản đồ, Kỷ Hòa và Hạ Phong đã đi đến “xuyên qua thác nước”.

Cái gọi là “Xuyên qua thác nước” hơi giống tàu lượn siêu tốc nhưng lúc ngồi cần phải mặc áo mưa.

Cuối cùng lúc lao hết tốc lực xuống, bọt nước sẽ bắn lên rất lớn, nếu như không mặc áo mưa thì nhất định sẽ bị ướt hết cả người.

Mùa hè chơi trò này khá sôi động, chơi một cái là mát rượi.

[Thế nào? Có ai từng chơi cái trò này chưa, có thể nói độ khó của nó là thế nào không?]

Có người xem tên “Một cây lạp xưởng nhỏ” đang nói trong bão bình luận:

[Tôi từng chơi tôi từng chơi! Trò này lúc lên dốc vẫn ổn, lúc xuống dốc thật sự siêu kích thích, gần như là 90° theo chiều từ trên xuống. Nghiêm Tập đúng là biến thái quá, cái này đã 90° rồi, còn muốn người khác khống chế lượng nước trong ly?]

Mời cậu ăn que cay~tê: [Tôi cũng từng chơi trò này! Tôi thấy, nhiệm vụ này không thể nào hoàn thành… lúc lên dốc không sao, lúc xuống dốc mới đáng sợ, chỉ lo gào thét, còn ai có thể chú ý đến cái ly chứ? Lầu trên nói rất đúng, Nghiêm Tập thật sự là kẻ biến thái.]

Nghe thấy hai khán giả từng chơi đều nói như vậy.

Bão bình luận cũng sôi nổi bắt đầu cảm thán.

[Phải đó, đường ray này, cách cái màn hình tôi nhìn thôi cũng sởn tóc gáy.]

[Xì, tôi chỉ có thể nói, không hổ là đạo diễn Nghiêm Tập ma quỷ, không hổ là ‘Rung Động Tuyệt Đối’, cái này tuyệt đối nhất rồi…]

[Tự dưng thấy làm ngôi sao không dễ dàng gì huhu]

Trên màn hình.

Kỷ Hòa và Hạ Phong mỗi người đã nhận lấy một ly.

Trong mỗi ly chứa 500ml nước.

Lông mày Hạ Phong nhíu lại.

“Đạo diễn Nghiêm chơi hơi quá đấy!”

Anh ta cứ cho rằng, miệng ly sẽ khá bé.

Lúc xuống dốc thế này, bọn họ có thể dùng tay che miệng ly lại, cố gắng giảm thiểu hết mức lượng nước tràn ra.

Kết quả…

Miệng cốc lớn vậy.

Đừng nói là Kỷ Hòa.

Ngay cả một người đàn ông như Hạ Phong cũng không cách nào thả lỏng dùng tay che lại.

Phải dùng lực xòe năm ngón tay ra.

Chỉ có thể nói, Nghiêm Tập, không hổ là anh!

Hạ Phong xòe bàn tay ra, thử đủ mọi cách để che miệng ly một lúc lâu.

Vừa quay đầu, lại phát hiện không thấy bóng người của Kỷ Hoà đâu.

Cô đã âm thầm mặc áo mưa vào, ngồi lên tàu.

Hạ Phong cũng vội vàng lên theo, ngồi bên cạnh Kỷ Hòa.

Sau khi thanh chắn bảo vệ được hạ xuống.

Hạ Phong sợ Kỷ Hòa bị áp lực, còn lần nữa trấn an cô một câu: “Cố gắng hết sức là được, không cần lo lắng kết quả.”

Đoàn tàu kêu “tu tu” rồi bắt đầu chầm chậm tiến lên.

Lên dốc trước.

Tốc độ lên dốc rất chậm, tiến lên từng ô từng ô, cứ như là ốc sên vậy.

Hạ Phong mở rộng ngón tay che lại miệng ly.

Cẩn thận kiểm soát không để nước vãi ra.

[Mẹ ơi, nhanh đến điểm cao nhất rồi.]

[Đến rồi đến rồi, sắp đến rồi… vãi chưởng, cảm giác bây giờ đã lan truyền thông qua màn hình rồi à? Tôi cách cái màn hình cũng sắp căng thẳng chết rồi, cứu tôi với cứu tôi với!]

Cuối cùng, đoàn tàu “vèo” một tiếng liền lao xuống!

Bởi vì mất trọng lực, trong vô thức Hạ Phong đã hét lên.

Anh ta còn muốn cố gắng hết sức để giữ chiếc ly vuông góc với đường ray, thế nhưng tốc độ đi xuống rất nhanh.

Anh ta chỉ có thể trơ mắt nhìn lượng nước trong ly càng ngày càng ít, càng ngày càng ít đi…

Sau cùng, đoàn tàu cuối cùng cũng dừng lại.

Bọt nước bắn lên gần như cao đến năm sáu mét, làm ướt áo mưa mà hai người mặc.

Trái tim Hạ Phong nhảy thịch thịch, gần như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Đợi đã, sao cả quá trình đều không nghe thấy tiếng hét của Kỷ Hòa vậy?

Không phải là bị doạ cho đến ngất xỉu rồi chứ?

Nghĩ đến tấm gương trước đây của gameshow nào đó lúc trước có ngôi sao nữ bởi vì sợ hãi quá mức mà ngất xỉu.

Hạ Phong lo lắng vội vàng nhìn về phía Kỷ Hòa.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)