Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 328: -

Chương Trước Chương Tiếp

Người phụ nữ trung niên lại nói: “Ban nãy tấm giấy vàng ở trong tay cô nhóc này, lại có thể tự động cháy… Chẳng lẽ cô ta thật sự là đại sư đuổi ma?

Kiến Quân, nếu vậy thì chúng ta dừng lại đi… Lỡ như cô ta làm gì bị thương con gái của chúng ta…”

Người đàn ông trung niên mím chặt môi.

Lúc mọi người nghĩ cuối cùng ông ta cũng đã từ bỏ.

Ông ta đột nhiên rống to.

“Sợ cái gì?

Sợ cô ta làm con gái chúng ta bị thương, vậy chúng ta giết cô ta trước là được!”

Vừa nói, người đàn ông trung niên vừa nhặt dao lên, sau đó lại phóng nhanh như chớp.

Phóng thẳng về phía Kỷ Hòa!

“Cô Kỷ!”

Trong lòng Lương Nhất Hủ sợ run lên.

Anh ấy lập tức nhào đến, định tông vào người đàn ông điên cuồng kia, cứu Kỷ Hòa.

Nhưng anh ấy lại bị người phụ nữ trung niên mạnh mẽ giữ lấy, đè xuống đất.

“Cô Kỷ! Cô Kỷ, chạy mau đi!!!”

Lương Nhất Hủ gọi to đến sắp tắt tiếng, Kỷ Hòa cũng không hoảng cũng không vội.

Cơ thể của cô rất nhanh, linh hoạt né tránh.

Người đàn ông trung niên cứng rắn lại không đụng được vào cô.

Cuối cùng, là một cú ném qua vai xinh đẹp.

Người đàn ông trung niên bị ấn xuống đất dễ như trở bàn tay.

Mà không biết từ bao giờ con dao đã ở trong tay cô.

Nhìn con dao lóe sáng ở trong tay, Kỷ Hòa nói:

“Thứ nguy hiểm thế này, tịch thu.”

Mọi người nhìn thấy: “...?”

Kỷ Hòa nhìn thì nhỏ nhắn.

Nhưng sức mạnh lại lớn đến thế à?

Người đàn ông trung niên cũng có hơi lớn tuổi, nhưng dù gì cũng là một người đàn ông chứ.

Cứ thế mà bị Kỷ Hòa khống chế???

Ngay lúc này, Cảnh Trí Hằng đã báo cảnh sát rồi nhanh chóng đưa nhóm cảnh sát chạy đến.

“Dừng tay, dừng tay! Cảnh sát đến rồi…!”

Vừa hô được một nửa, Cảnh Trí Hằng đã không nói nổi nữa.

Anh ta không dám tin dụi dụi mắt.

Người hoàn hảo không chút sứt mẻ gì ở đây, cũng chỉ có một mình Kỷ Hòa.

Còn người đàn ông trung niên thì bị đè xuống đất, kêu to đau đớn.

?

Rốt cuộc ai mới là người bị hại?



Cuối cùng, cặp vợ chồng điên khùng bị cảnh sát nhanh chóng mang đi.

Thứ chờ đợi bọn họ là sự trừng phạt của luật pháp.

Còn Mèo con mùa tuyết.

Bây giờ cô ta cũng không còn cách nào đến gần Lương Nhất Hủ nữa.

Cho dù chấp niệm của cô ta không tiêu tan, ở lại nhân gian.

Cũng không thể gây bất kỳ ảnh hưởng nào với Lương Nhất Hủ.

Lương Nhất Hủ là người bị hại, cũng phải đến đồn cảnh sát lấy lời khai.

Anh ấy sửa lại mái tóc rối loạn, cảm thấy vô cùng suy sụp.

“Thì ra làm nghệ sĩ là nghề nghiệp nguy hiểm lớn như vậy.”

Không chỉ bị fan cuồng điên cuồng quấy rầy, mà còn bị bắt cóc.

Bạn gái sắp có được cũng đi tong rồi.

Trên đời này hình như không có ảnh đế nào xui xẻo như anh ấy nhỉ?

Kỷ Hòa nhìn chằm chằm Lương Nhất Hủ mất giây, sau đó an ủi:

“Mạng mà anh có ở kiếp này, cũng là sau khi vượt qua kiếp nạn, sự nghiệp kiếp này cũng rất tốt, đừng nản chí.”

“Có thật không? Vậy thì tốt quá.” Nghe Kỷ Hòa nói vậy, đương nhiên Lương Nhất Hủ hoàn toàn không nghi ngờ.

“Đúng rồi, cô Kỷ, lần này may mà có cô, nếu không chắc tôi đã mất mạng từ lâu rồi. Cô chính là ân nhân cứu mạng của tôi.

Chờ lát nữa lấy lời khai xong, tôi mời cô ăn bữa cơm.”

Giờ phút này, nếu có một người đi ngang qua.

Nhìn thấy ảnh đế Lương lạnh lùng bây giờ lại vô cùng cung kính với một người phụ nữ.

Nhất định sẽ kinh ngạc đến mức rớt mắt ra ngoài.

Kỷ Hòa khẽ mỉm cười, sau đó lắc đầu một cái: “Không cần, có người đang tìm tôi.”

Lương Nhất Hủ: ?

Người, người gì thế

Kỷ Hòa còn không thèm nhìn đến tin nhắn, sao cô biết có người tìm cô?

Cô đã mạnh đến mức nào rồi?

Còn về Tiếu Phi.

Anh ấy đang nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, nghĩ xem phải nhắn tin thế nào với Kỷ hòa.

Tin nhắn của Kỷ Hòa đã đến trước.

“Anh đang tìm tôi?”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)