Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 327: -

Chương Trước Chương Tiếp

Cho dù Lương Nhất Hủ cố gắng hết sức để giãy giụa.

Anh ấy vẫn bị người đàn ông trung niên đỡ đứng lên.

Dường như ép buộc anh ấy đến trước bàn thờ.

Anh ấy lại thấy con gà trống bị trói ở bên cạnh mình.

Lương Nhất Hủ trợn to mắt.

“Nhất bái thiên địa ——”

Đương nhiên Lương Nhất Hủ không thể ngoan ngoãn làm theo như vậy.

Nhưng đôi tay sau lưng anh ấy như là kiềm sắt hung hăng đè anh ấy xuống.

Ép anh ấy đến mức không thể không gục đầu xuống đất, cứ như thế mà lạy thiên địa với con gà trống.

Tất cả đều vô cùng điên cuồng và hoang đường.

“Nhị bái cao đường ——”

“Phu thê giao bái ——”

Ngay khi Lương Nhất Hủ đã hoàn toàn tuyệt vọng.

Bất chợt, có một tấm phù như mũi tên từ đằng xa bắn đến.

Trong khoảnh khắc chạm vào người đàn ông trung niên, tấm phù lập tức tóe lửa.

Người đàn ông trung niên hô đau một tiếng, buông lỏng tay.

Lá phù trở về trong tay Kỷ Hòa.

Nhìn từ trên xuống dưới, Kỷ Hòa giống như chúa cứu thế xuất hiện ở đây.

Nước mắt của Lương Nhất Hủ dường như đã rơi xuống.

“Cô Kỷ!!!”

Người đàn ông trung niên phủi cả buổi trời, khó khăn lắm mới có thể dập tắt lửa trên người.

Ông ta hung ác nhìn Kỷ Hòa đứng ở cửa.

“Ồ, cũng có một người đến trợ giúp…

Nhưng tôi rất tò mò, làm sao hai người tìm được đến đây?!”

Khu nhà cao cấp của Lương Nhất Hủ được bảo vệ rất nghiêm ngặt.

Ba mẹ của Mèo con mùa tuyết đã đi xung quanh rất nhiều ngày, cho dù nói thế nào, bảo vệ cũng không cho bọn họ đi vào.

Cuối cùng, bọn họ nhờ vào sự đồng cảm của một người chủ nhà trẻ tuổi, nói dối rằng mình ở nông thôn đến thăm người nhà nhưng không thể liên lạc được với “con trai”, nên mới được cho vào.

Sau khi vào được khu nhà, bọn họ giả làm nhân viên giao hàng, lừa để Lương Nhất Hủ mở cửa.

Cứ như vậy mà đưa Lương Nhất Hủ đi.

Toàn bộ quá trình bọn họ không để lại bất kỳ dấu vết nào, hoàn toàn không chê vào đâu được.

Không ngờ chuyện tốt như vậy, lại để một con nhóc phá hỏng!

“Lưới trời tuy thưa, nhưng khó lọt.” Đối mặt với câu hỏi của người đàn ông trung niên, Kỷ Hòa khẽ mỉm cười: “Chuyện mình đã làm, nhất định sẽ để lại dấu vết.”

Người bình thường có lẽ sẽ không bắt được dấu vết.

Nhưng cô thì được.

Người đàn ông trung niên lập tức nhắn mặt, sau đó cười nhạt: “Được rồi! Nếu đã đến, vậy thì đừng hòng đi nữa.

Lễ minh hôn hôm nay, tôi nhất định sẽ thực hiện được. Mạng của cô, sẽ dùng làm món đầu tiên cho bữa tiệc!”

Người đàn ông trung niên nói ra lời độc ác.

Nhưng Kỷ Hòa càng bình tĩnh hơn.

Cô hỏi ngược lại: “Ông chắc chắn chứ?”

“Tôi có thể thấy được con gái của ông, tôi biết cô ta đang ở đây.”

Kỷ Hòa giơ tay, chỉ đến một hướng.

“Cô ta làm nhiễu loạn trật tự nhân gian, đã không tuân theo thiên đạo rồi, với tình hình bây giờ, tôi có đánh tan hồn phách của cô ta cũng sẽ không bị trời phạt.

Để tôi giải thích cho mấy người biết thế nào là đánh tan hồn phách, hồn phi phách tán, cô ta sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này, không bao giờ vào luân hồi.”

Trong tay Kỷ Hòa, chính là lá phù màu vàng đang được lật qua lật lại.

Mà nhiệt độ xung quanh, dường như lại giảm xuống một chút.

Người phụ nữ trung niên quơ quơ cánh tay của mình, hơi lo lắng nói: “Ba nó à, anh có cảm thấy, nhiệt độ xung quanh có hơi lạnh không? Có phải do con gái của chúng ta sợ không?”

“Chuyện này…”

Là người bình thường, hai vợ chồng này đều không thấy được con gái của mình.

Cách duy nhất để con gái giao tiếp với mình, chính là do Mèo con mùa tuyết báo mộng.

Nhưng vào mùa hè, nhiệt độ ở tầng hầm cũng rất lạnh.

Cho dù là có ngu nữa cũng phát hiện ra có điều không đúng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)