Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 325: -

Chương Trước Chương Tiếp

Kỷ Hòa nói tiếp: “Tôi sẽ bày trận pháp cho anh, để cô ta không thể nào đến gần người anh nữa.

Ngoài ra, anh bị cô ta dây dưa quá lâu, âm khí đã vào cơ thể, thời vận cũng chịu ảnh hưởng. Tôi sẽ viết một phương thuốc, anh phải uống theo toa thuốc này trong ba ngày. Khoảng thời gian này nên phơi nắng nhiều hơn, sau ba ngày, tôi sẽ đến trừ tà cho anh.”

“Được.”

Lương Nhất Hủ vô cùng tin tưởng Kỷ Hòa.

Bởi vì mấy ngày anh ấy bị hồn ma quấy phá đến mức sợ hãi cả ngày.

Kỷ Hòa vừa đến, anh ấy mới thấy căn nhà lạnh như băng ấm áp thêm vài phần.

Rốt cuộc anh ấy đã tìm được chúa cứu thế của mình.



Loại hồn ma như Mèo con mùa tuyết này có tu vi không cao.

Cũng chỉ tấn công con người bình thường.

Sau khi cô bố trí trận pháp giúp Lương Nhất Hủ.

Lẽ ra chuyện này đã được giải quyết rồi.

Cuối cùng ba ngày sau, Kỷ Hòa theo đúng hẹn đến trừ tà.

Nhưng lại không tìm thấy Lương Nhất Hủ đâu.

Cô tưởng rằng Lương Nhất Hủ bận việc nên tạm thời thay đổi thời gian đã hẹn.

Cô đang chuẩn bị ra ngoài.

Lại đụng phải một người đàn ông trẻ tuổi.

Là người quản lý của Lương Nhất Hủ, Cảnh Trí Hằng.

Thấy Kỷ Hòa, anh ta kinh ngạc nói: “Ý, Kỷ Hòa, sao cô lại ở đây?”

Kỷ Hòa thân với Lương Nhất Hủ từ bao giờ thế?

Không phải hai người chỉ cùng quay chương trình “Rung Động Tuyệt Đối” thôi sao.

Hơn nữa lúc quay chương trình thực tế kia bọn họ cũng không nói với nhau mấy câu.

Thế mà đã phát triển đến mức hẹn riêng rồi à?

Phải biết, Lương Nhất Hủ nổi tiếng là lạnh lùng ở trong giới giải trí, không thân thiết với ai cả!

Kỷ Hòa nói: “Tôi và Lương Nhất Hủ đã hẹn trước vì có chút việc, nhưng hình như anh ấy không có ở nhà.”

“Không thể nào.” Cảnh Trí Hằng nói: “Ảnh đế Lương là người rất đúng giờ, nếu đã hẹn trước thì chắc chắn sẽ không thay đổi, không biết có xảy ra chuyện gì không?”

May mà, Cảnh Trí Hằng có chìa khóa nhà của Lương Nhất Hủ.

Anh ta lấy chìa khóa, định dẫn Kỷ Hòa vào xem một chút.

Cuối cùng, khoảnh khắc cửa được mở ra, hai người lập tức ngơ ngác.

Chỉ thấy trong nhà Lương Nhất Hủ vô cùng hỗn loạn.

Bình hoa bể đầy đất, bàn ghế cũng bị lật hết.

“Có chuyện gì vậy? Ảnh đế Lương có bệnh sạch sẽ, chắc chắn anh ấy không thể biến nhà mình thành cảnh tượng này được.

Hơn nữa anh ấy còn không cầm điện thoại di động.”

Thấy điện thoại di động của Lương Nhất Hủ nằm trên mặt đất, cuối cùng Cảnh Trí Hằng không nhịn được nữa.

“Hay là… Tôi báo cảnh sát nhé?”

Kỷ Hòa không trả lời.

Cô nhấc chân, đi thẳng vào trong phòng ngủ.

Sau khi cô lấy được một sợi tóc trên gối nằm của Lương Nhất Hủ.

Kỷ Hòa nắm tóc trong tay, nhắm mắt, trong lòng bắt đầu tính toán.

Chỉ chốc lát sau, cô mở mắt ra.

“Khu nhà Đông Phong tầng hầm tòa nhà 127.”

“Cái gì?” Cảnh Trí Hằng nghe cô nói không đầu không đuôi như vậy thì đầu đầy chấm hỏi.

“Lương Nhất Hủ đang ở đó.” Kỷ Hòa nói xong, cũng nhanh chóng đi ra ngoài.

“Anh có lái xe không? Bây giờ chúng ta cùng đi.”

“Hả? Nhưng mà…”

Cảnh Trí Hằng còn muốn hỏi có cần báo cảnh sát không, Kỷ Hòa đã nghiêm túc cắt đứt lời anh ta.

“Nếu còn không nhanh nữa, thì sẽ không kịp nữa đâu!”



Lúc Lương Nhất Hủ tỉnh lại, phát hiện bản thân bị trói hai tay, này ở một nơi tối đen.

Mà lên cạnh mình, còn một người đang nằm…

Cả người bị một tấm vải đỏ đắp lên.

Lương Nhất Hủ cố gắng hết sức dịch sang một bên.

Anh ấy dùng chân đạp kéo cả buổi trời.

Vất vả lắm mới có thể vén tấm vải đỏ kia lên.

Mới vừa vén tấm vải đỏ lên.

Anh ấy đã hét chói tai.

Gương mặt này, không ai có thể quen hơn anh ấy.

Đó chính là Mèo con mà tuyết mà cả tháng qua quấy phá anh ấy suốt một tháng!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)