Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 324: -

Chương Trước Chương Tiếp

Cặp vợ chồng già tóc đã hơi bạc cứ nhìn chằm chằm anh ấy mãi, ánh mắt cực kỳ sắc bén, làm người ta thấy khó chịu vô cùng.

Hồi lâu sau mà hai người vẫn không nói gì, làm fan xếp hàng sau lưng cũng bực bội.

“Đang làm gì vậy trời?”

“Đúng đó, nếu không muốn anh Nhất Hủ ký tên thì đừng đến, mau đi đi, phía sau còn rất nhiều người xếp hàng đấy!”

Vào lúc hàng người phía sau ai oán ngày càng lớn tiếng thì người đàn ông trung niên lại đột nhiên tiến sát đến Lương Nhất Hủ.

Từng câu từng chữ, nghiến răng nghiến lợi gằn ra chín chữ.

“Con gái của tôi, đã tự sát vì cậu.”

Người phụ nữ trung niên thì vô cảm giơ mấy bức ảnh, dựng đứng trước mặt anh ấy.

Một cô gái tóc dài đang nằm trong bồn tắm chảy nước.

Cổ tay bị rạch, đang chảy máu.

Đôi mắt trống rỗng lại mịt mờ.

Còn bức ảnh cuối cùng, khóe môi nở nụ cười kỳ dị.

Đồng tử của Lương Nhất Hủ co rút dữ dội.

Anh ấy từng thấy ảnh chụp trên trang Weibo của Mèo con mùa tuyết, dĩ nhiên nhận ra ngay người trong ảnh này là ai.

Thì ra, “Mèo con mùa tuyết” chẳng hề từ bỏ, mà là đã chết rồi!

Cô ta rạch cổ tay của chính mình bằng một con dao.

Tự sát rồi!

Bên tai phảng phất như vang lên giọng nữ cay nghiệt ấy.

“Em đã nói rồi, nếu anh yêu cô ta, em sẽ tự sát.”

“Anh à, anh tưởng em chỉ nói đùa thôi chứ gì?! Em sẽ tự sát thật đấy!!!”

“Em muốn anh mãi mãi nhớ về em, mãi mãi không quên được em!!!”

Kể từ ngày hôm ấy, Lương Nhất Hủ không ngủ ngon được nữa.

Hằng đêm, chỉ cần anh ấy nhắm mắt lại thì trước mắt sẽ hiện lên cảnh Mèo con mùa tuyết nằm trong bồn tắm.

Mới đầu anh ấy vẫn tưởng tại mình sợ quá nên mới thấy ảo giác thôi, nhưng Lương Nhất Hủ nhanh chóng nhận ra được đây không phải ảo giác, mà là linh hồn của Mèo con mùa tuyết đến tìm anh ấy rồi.

Giọng nói đó cứ vang bên tai anh ấy mãi, hệt như vong hồn nhỏ nhẹ thì thầm.

“Anh ơi, không sao đâu, lúc còn sống em không gặp được anh, sau khi chết cuối cùng cũng có thể ở bên cạnh anh mãi rồi...”

“Anh ơi, sao anh không cười, anh không muốn em bầu bạn bên anh sao?”

Trong đêm khuya, thậm chí Lương Nhất Hủ không cần mở mắt ra cũng có thể biết rằng có thứ gì đó lạnh băng đang nằm bên cạnh thổi hơi lạnh vào cổ anh ấy.

Vì chuyện này mà Lương Nhất Hủ sợ đến nỗi phải chia tay bạn gái.

Tình cảm của họ đã kéo theo một mạng người, đã hoàn toàn không thể quay về như xưa nữa.

Làm minh tinh lâu vậy cũng sẽ gặp một vài fan cuồng, nhưng cuồng đến mức này thì chưa thấy lần nào.

Huống chi, dù có thế nào thì đây cũng là một mạng người.

Lương Nhất Hủ cảm thấy mình đã gánh một mạng người, làm anh ấy rất khổ sở, thêm Mèo con mùa tuyết cứ quấy rầy mãi, rồi sẽ có một ngày tinh thần anh ấy bị xáo trộn.

Dù công việc vẫn tiến hành như thường, nhưng hiển nhiên trạng thái đã không còn tốt như xưa nữa.

Thậm chí anh ấy còn nảy ra suy nghĩ giải nghệ. Quản lý bảo anh ấy đưa ra một lý do hợp lý, nhưng anh ấy đưa lý do kiểu gì đây?

Nói mình gánh một mạng người? Hơn nữa bị fan biến thành ma bám theo?

Nói ra ai mà tin?!

Lúc kể đến đây, Lương Nhất Hủ đã sắp sụp đổ rồi, anh ấy cảm thấy nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì anh ấy cũng sẽ tự sát mất.

Chẳng phải chỉ là thành ma thôi sao?

Xem ai hành hạ ai dữ hơn!

Kỷ Hòa lắc đầu nói: “Đừng làm chuyện dại dột. Trông tướng mạo anh, mạng anh chưa tuyệt, hơn nữa cuộc đời sau này vận sự nghiệp tốt lắm. Nếu chết như vậy thì tiếc quá.”

“Quả thật linh hồn của Mèo con mùa tuyết luôn bám theo anh...”

Chuyện này, Kỷ Hòa đã nhận ra ngay từ khoảnh khắc cô bước vào nhà của Lương Nhất Hủ rồi.

Ban này nhiều dương khí nên Mèo con mùa tuyết sẽ không xuất hiện.

Nhưng một khi màn đêm buông xuống, quả thật căn nhà của Lương Nhất Hủ sẽ biến thành chỗ đóng quân của cô ta.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)