Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 320: -

Chương Trước Chương Tiếp

[Beyhe: Tôi cũng thế! Tôi thật sự rất hạnh phúc khi nhiều người nhà và bạn bè yêu thương tôi nhiều đến nhường này… Nghĩ đến việc phải quên họ, tôi cũng không nỡ chút nào, tôi cũng không muốn quên nó chút nào!]

Kỷ Hòa tiếp xúc với các loại quỷ quái quanh năm.

Nhận ra một chuyện rất thú vị.

Dù là quỷ hay yêu quái.

Nhưng có đôi lúc, tính người của chúng lại không hề thua kém con người chút nào.

Thậm chí còn trọng nghĩa tình hơn cả con người.

Kỷ Hòa quay lại chuyện của Lã Chí Cương.

“Ngọc khóa hồn này đã nhận chủ rồi. Ông lấy nó ra đồng nghĩa với việc mang theo linh hồn của người ta. Linh hồn của nguyên chủ bám vào người con trai ông theo cách này.”

“Dương khí trên người trẻ con khá mạnh, bị quỷ bám thì biểu hiện sẽ không quá rõ rệt. Nhưng khi thời gian dần trôi qua, biểu hiện sẽ ngày một rõ hơn, đến lúc đó, cơ thể của con trai ông sẽ hoàn toàn bị cướp đi.”

Đây là nguyên nhân vì sao hành vi cử chỉ của Lã Thành lại ngày càng giống con gái.

Người thích trang điểm làm dáng không phải Lã Thành mà chính là chủ nhân của ngọc khóa hồn.

Nghe vậy, Lã Chí Cương không khỏi sốt ruột.

“Hả? Thế bây giờ nên làm gì bây giờ được, cô Kỷ Hòa!”

Con trai là người ông ta yêu thương nhất mà!

Kỷ Hòa đáp: “Vật về với chủ. Trả ngọc khóa hồn về là được.”

Lã Chí Cương cũng khá may mắn, vì chủ nhân của ngọc khóa hồn cũng không có ác ý gì.

Nếu như gặp phải một con ác quỷ.

Thì đúng là hết cứu.

“Giờ tôi đi liền đây.” Lã Chí Cương lập tức nói: “Nhưng tôi có một thỉnh cầu nho nhỏ đó là, trước hết chủ kênh có thể đừng đăng video được không? Suy cho cùng thì tôi cũng chỉ là một người bình thường, nhỡ may có gì thì tôi cũng không…”

Lã Chí Cương tự biết bản thân đúng là rất hèn.

Nhưng hết cách rồi.

Ông ta sợ lắm.

[Ha ha, giờ mới biết sợ à, sao lúc trước trộm đồ của người ta thì không thấy sợ đi?]

[Thôi bỏ đi, người bình thường khi đứng trước số tiền khổng lồ như vậy, không động lòng là việc rất khó… Hơn nữa bây giờ Lã Chí Cương cũng biết sai rồi, cũng xem như là một bài học kinh nghiệm nhớ đời, sau đừng tái phạm là được]

Kỷ Hòa cũng không làm khó ông ta nên gật đầu đáp: “Được.”

Thấy Kỷ Hòa đồng ý thỉnh cầu của bản thân, lúc này Lã Chí Cương mới thở phào nhẹ nhõm.

Lã Thành vẫn còn là trẻ con nên lên giường khá sớm, giờ này đã ngủ rồi.

Lã Chí Cương rón rén đến phòng con trai.

Cầm kéo lên, nín thở, cắt đứt sợi dây đỏ.

Sau khi lấy được viên ngọc, ông ta lập tức xông thẳng ra ngoài.

Trời tối như mực, đâu đâu cũng nhuốm một màu đen, đi trên đường cũng không có mấy người.

Chỉ còn vầng trăng khuyết trong trẻo lạnh lùng hiu quạnh treo trên trời.

Trước đây Lã Chí Cương sẽ không bao giờ tin vào mấy chuyện ma quỷ.

Nên đương nhiên sẽ không thấy sợ chút nào.

Nhưng bây giờ ông ta chỉ cảm thấy trên đời này, chỗ nào cũng có quỷ!

“Ngọc Hoàng đại đế, Vương mẫu nương nương, đức mẹ Maria, chúa Giê-xu, xin hãy phù hộ con. Ngài nữ quỷ à, thật sự tôi không cố ý trộm ngọc khóa hồn của ngài đâu, mong ngài đừng nhớ thương kẻ hèn này, tha thứ cho tôi…”

Lã Chí Cương vừa hì hục đào cỗ quan tài kia vừa lẩm bẩm.

Bão bình luận xem rất vui vẻ.

Xem ra từ nay về sau, ông ta sẽ không dám làm việc xấu nữa rồi.

Đào một mình một lúc lâu, Lã Chí Cương mệt như chó, cuối cùng cũng thấy được một góc quan tài.

Ông ta run rẩy vươn tay mở quan tài ra.

Quả nhiên, đúng như những gì Lã Chí Cương kể.

Nằm trong đó là một thi thể nữ khô quắt.

Lã Chí Cương nhanh chóng lấy ngọc khóa hồn trong túi ra: “Tôi đem ngọc khóa hồn lại cho ngài rồi đây, từ này về sau tôi sẽ đốt tiền giấy cho ngài nên xin ngài hãy tha thứ cho tôi…”

Nói rồi ông ta run rẩy đưa tay qua.

Miệng của thi thể nữ đột nhiên mở ra!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)