Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 319: -

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng mà cũng lạ.

Ngay khoảnh khắc viên ngọc này bị lấy ra.

Gương mặt nhẵn nhụi trắng bóc của thi thể nữ nhanh chóng queo lại.

Quay về dáng vẻ của một chiếc xác khô nhăn nheo.

Tình trạng quái dị này khiến Lã Chí Cương cực kỳ hoảng sợ.

Nhưng cũng chỉ thế.

Sau khi hoàn hồn, ông ta lập tức nhận ra viên ngọc trong tay không hề bình thường.

Có lẽ đây chính là kho báu ẩn chứa năng lượng bí ẩn nào đó.

Đồ tốt nhường này đương nhiên là phải mang về cho con trai rồi.

Viên ngọc này hình tròn, ở giữa có một khoảng trống.

Trông khá giống tiền xu.

Về đến nhà, Lã Chí Cương tìm một chiếc dây một đỏ, luồn qua lỗ hổng đó để tạo thành một chiếc vòng cổ.

Tặng cho con trai.

Để thằng bé đeo ở cổ.

Lúc nói đến đoạn này.

Bão bình luận đồng loạt hoảng sợ.

[Mèo con thông minh nhanh nhẹn: Bất ngờ thật, người anh em cũng to gan đấy chứ, đồ lấy từ trong miệng thi thể mà cũng dám đưa cho con trai? Chí ít cũng phải nhờ người đến kiểm tra, đuổi trừ tà gì đó chứ?]

[Tích Nghệ: Nhưng việc tìm được đồ trong lúc thi công đúng là rất thường gặp, tôi vẫn còn nhớ như in hồi trước quê tôi từng đào được mộ của vị quý tộc nào đó ở cổ đại, người khai quật nó kiếm được tận mấy chục triệu cơ…]

Đối diện với thắc mắc của bão bình luận.

Lã Chí Cương vừa gãi đầu vừa ấp úng: “Không phải to gan mà tôi chỉ không tin tưởng vào mấy chuyện ma quỷ thôi…”

“Làm nghề này như chúng tôi sẽ thường xuyên đào được ít đồ vật kỳ dị, nếu ai cũng sợ thì làm làm gì nữa.”

“Lúc đó tôi nghĩ, viên ngọc này giúp giữ gìn tuổi trẻ của thi thể, có lẽ là nhờ nguyên tố vi lượng gì đó.”

“Có thể được người có tiền chôn cất cùng thì ắt hẳn phải là đồ tốt hiếm có, tặng cho con trai là hết sức đúng đắn.”

“Ai mà ngờ sau này lại thành ra như vậy…”

Ông ta biết đây không phải chuyện vẻ vang gì cho cam.

Cũng định lừa dối giấu giếm.

Nhưng nào ngờ Kỷ Hòa mới chỉ nhìn qua đã nhận ra ngay nguồn gốc viên ngọc này.

Cắn răng, Lã Chí Cương tiếp tục cầu xin Kỷ Hòa:

“Cô Kỷ Hòa, cầu xin cô hãy cứu con trai tôi! Tôi không nên tham lam số tiền này, tôi chỉ nhất thời bị quỷ ám thôi…”

“Tôi đã phải trả một cái giá đắt, sau này tôi không dám tái phạm nữa!”

Kỷ Hòa thở dài:

“Dù có không tin, ông cũng nên tôn trọng người đã khuất mới phải.”

“Thật ra người chết với người sống cũng không khác nhau là mấy, nếu ông không thể tùy tiện lấy những đồ không thuộc về mình của người sống thì người chết cũng vậy.”

“Loại ngọc này được gọi là ngọc khóa hồn. Lúc người nào đó vừa qua đời, nếu để ngọc khóa hồn vào miệng họ rồi chôn vào quan tài thì có thể bảo đảm linh hồn sẽ không rời khỏi thi thể được và thi thể cũng sẽ không thối rữa.”

Nghe vậy, bão bình luận thắc mắc.

[Trúc Chi Dao: Nói vậy thì chẳng phải linh hồn đó vẫn luôn nằm trong quan tài à? Ở đó mãi thì có bị buồn chán quá không, sao lại không đến âm phủ đầu thai để bắt đầu một cuộc sống mới chứ?]

Kỷ Hòa: “Này thì phải hỏi suy nghĩ của họ rồi. Có vài người vẫn còn lưu luyến khoảng thời gian lúc còn sống, cảm thấy đời này gặp được người rất tốt, có những ký ức còn quan trọng hơn cả mạng sống nên không muốn lãng quên nó, người như vậy sẽ chọn cách này.”

“Giống như Tạ An mà chúng ta vừa gặp ở cuộc trò chuyện khi nãy, vẫn luôn không muốn đầu thai, tình nguyện ở trong bức tranh.”

[Đi theo phủ Giang Vương: À, tôi hiểu sương sương rồi, thà từ bỏ mạng sống chứ nhất quyết không chịu lãng quên ký ức, chắc hẳn là rất khó quên nhỉ…]

[Leanna: Sau khi suy nghĩ một lúc, tôi nhận bản thân cũng có ký ức mà có lẽ cả đời này cũng không thể nào quên được… Tôi vẫn nhớ như in lúc còn nhỏ bị sốt cao đến mức mơ màng, vừa mở mắt đã thấy mẹ ôm vào lòng dỗ dành, còn bố thì đang lái xe chở tôi đến bệnh viện… Lúc đó tôi cảm thấy rất hạnh phúc! Đây chính là ký ức mà tôi không thể nào quên được!]

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)