Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 318: -

Chương Trước Chương Tiếp

?

Lã Chí Cương sửng sốt một lúc rồi giận dữ.

“Sao thế được? Chủ kênh à, nếu cô không giúp được gì thì cũng đừng gắp lửa bỏ tay người thế chứ! Tôi đâu biết nguyên nhân khiến Tiểu Thành thành ra như vậy đâu!”

“Hơn nữa, vì Tiểu Thành tôi còn từ chức để dẫn thằng bé đi khắp nơi tìm bác sĩ chữa bệnh, sao tôi có thể hại con mình được chứ?!”

Kỷ Hòa bình tĩnh nói: “Một tháng trước, ông đưa cho con mình thứ gì đó đúng không?”

Lã Chí Cương - người mới vừa rồi còn kích động đến mức văng nước bọt tứ tung.

Ngay lúc Kỷ Hòa nói ra câu này.

Ông ta đột nhiên im lặng.

[Sao thế, việc này khó nói lắm à? Sao lại không nói gì nữa rồi?]

[Đúng rồi đấy, bố tặng quà cho con thôi mà, có gì đâu mà phải giấu.]

Lã Chí Cương không đáp.

Kỳ Hòa cũng không sốt ruột.

Cô cứ nhìn chằm chằm ông ta bằng ánh mắt đầy ẩn ý, đợi câu trả lời của ông ta.

Sau khi im lặng hồi lâu, cuối cùng Lã Chí Cương cũng lên tiếng.

“Đúng là Kỷ Hòa tiếng tăm lẫy lừng có khác, ngay cả việc này mà cô cũng tính ra được.”

“Đúng vậy, tôi có tặng cho thằng bé một chiếc vòng cổ.”

[Vòng cổ á? Chỉ là chiếc vòng cô thôi mà, này cũng không được tặng à?]

[Đúng rồi đấy, tôi còn nhớ lúc nhỏ, bố mẹ cũng bảo tôi mang theo ngọc gì đó bên người để bảo vệ tôi bình an, là đồ mang điềm lành mà.]

Một tháng trước.

Tại khu An Hùng ở thành phố S, một tòa nhà đã được phá bỏ và di dời.

Trong quá trình khai quật, mấy công nhận đào được một cỗ quan tài dưới lòng đất.

Vì tò mò nên họ đã mở ra xem.

Phát hiện bên trong là một thi thể nữ xinh đẹp tuyệt trần.

Hai mắt nhắm chặt, môi hơi mở ra.

Như là đang ngủ vậy.

Nếu không phải các hoa văn và dòng chữ khắc trên quan tài trông khá lâu đời thì bọn họ sẽ thắc mắc liệu đây có phải người chết vừa được chôn cất không.

Hơn nữa.

Bên cạnh thi thể nữ này còn có vô số vàng bạc châu báu!!

Lúc đó, đôi mắt của mấy công nhân sáng hơn cả đèn pha.

“DM, đây là ngọc bích à! Còn có cả hồng ngọc nữa này! Thế mà chúng ta lại đào ra được nhiều đồ tốt như vậy!”

“Đúng rồi đó! Mấy thứ này mà cầm đi bán, bảo đảm được ối tiền! Chúng ta giàu to rồi!”

Nhưng có vài người vẫn còn lưỡng lự.

“Mấy đồ đào ra này cũng đâu phải của chúng ta đâu, tôi nghĩ nên báo lên thì tốt hơn đấy…?”

Lúc đó, Lã Chí Cương với tư cách là nhà thầu suy nghĩ một lúc, rồi nhổ một ngụm nước bọt.

“Hừ! Cái đồ ngốc nhà cậu, báo cái gì mà báo.”

“Chúng ta báo lên thì nhiều lắm chỉ được mấy trăm tệ là cùng, thêm cái cờ thưởng nữa là xong, ai mà thèm cái đồ kia cơ chứ.”

“Theo tôi, anh em chúng ta sẽ lấy mấy cái này ra rồi trộm bán chúng đi… Thế chẳng phải tốt hơn nhiều so với việc báo lên à?”

Những công nhân ở đây đều là lao động chân tay.

Một tháng làm mệt đến chết đi sống lại, quần quật từ sáng đến tối.

Lương quanh đi quẩn lại cũng chỉ vỏn vẹn ba ngàn tệ.

Trả tiền thuê nhà, tiền điện nước xong cũng bay luôn hơn nửa tháng lương.

Ai cũng là người thiếu tiền.

Đối mặt với đề nghị của Lã Chí Cương, không có ai là không bị cám dỗ.

Sau khi đấu tranh tâm lý hồi lâu, cuối cùng họ vẫn đồng ý.

Mỗi người chia đều ra, cầm lấy một phần châu báu.

Người lấy cuối là Lã Chí Cương.

Ông ta lấy ít ngọc bích, ngọc trai và hồng ngọc.

Cướp sạch cả quan tài không chừa lại chút gì.

Lúc chuẩn bị rời đi, ông ta đột nhiên nhìn thấy hình như trong miệng hơi mở của thi thể nữ có gì đó sáng sáng.

Trong miệng thi thể nữ có gì đó…?

Ông ta đến gần, đưa tay vào miệng thi thể nữ kiểm tra.

Thế mà ông ta lại lấy ra được một viên ngọc!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)