Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 314: -

Chương Trước Chương Tiếp

Tạ An từng hỏi Mạnh Nhiên rằng: “Em có ước mơ gì không?”

Mạnh Nhiên suy nghĩ rồi đáp: “Em muốn trở thành một họa sĩ, ừm… Giống Từ Bi Hồng vậy!”

Tạ An nghe vậy thì không khỏi bật cười.

Mạnh Nhiên bị nụ cười của anh ấy chọc giận: “Được rồi, em biết bản thân thua xa Từ Bi Hồng, nhưng em sẽ cố hết sức! Có ai đánh thuế ước mơ đâu?”

“Anh biết, anh tin em mà, vì tranh em vẽ rất đẹp.” Tạ An cười nói, giọng điệu tràn ngập sự cưng chiều.

Lúc này Mạnh Nhiên mới vui lại, nghiêng đầu hỏi người mình thích.

“Thế còn anh, anh có ước mơ gì?”

“Anh à…” Tạ An suy nghĩ rồi nói: “Chắc anh sẽ nghiên cứu vật lý. Chỉ có khoa học công nghệ mới có thể khiến quốc gia trở nên thực sự hùng mạnh hơn, có thể mới không bị họ bắt nạt nữa.”

Mạnh Nhiên cũng nghe phong thanh qua tình hình dạo này.

Cô ấy rất vui khi thấy Tạ An suy nghĩ như vậy.

Bởi vì xung quanh cô ấy có không ít những kẻ có tiền suốt ngày chỉ biết ăn chơi đàn đúm, chỉ lo cho bản thân.

Mạnh Nhiên cực kỳ khinh thường những người như vậy.

Người đàn ông cô ấy thích quả nhiên là khác hẳn bọn họ.

Vậy nên Mạnh Nhiên đột ngột đứng dậy, nhào vào lòng Tạ An, suýt nữa khiến anh ấy ngã chổng vó.

“Đúng là người em thích có khác!”

Cực kỳ tài giỏi.

Cô ấy rất tự hào về anh ấy.

Cứ tưởng rằng cuộc sống vẫn sẽ trôi qua như vậy.

Nhưng ngày vui chóng tàn.

Có một lần, lúc Mạnh Nhiên đang nắm tay Tạ An đi dạo xung quanh, bỗng gặp được bố mình.

Nhìn vẻ mặt u ám của bố mình, Mạnh Nhiên vô thức định thả tay Tạ An ra.

Nhưng Tạ An lại nắm chặt tay cô ấy.

Giọng nói bố Mạnh lạnh lẽo: “Mạnh Nhiên, sao con dám nắm tay trai đi dạo giữa ban ngày ban mặt hả? Này còn ra thể thống gì nữa?”

Tạ An nói: “Cô ấy là bạn gái của cháu.”

“Ồ? Thế cậu là con nhà ai?” Bố Mạnh lạnh lùng nhìn qua.

“Bố…”

Mạnh Nhiên biết tính cách bố Mạnh, đang định đứng ra nói giúp thì Tạ An lại giành nói trước.

“Chú à, dù cháu không có gia thế cao siêu gì nhưng cháu với Mạnh Nhiên là thật lòng thích nhau, cháu sẽ cố gắng cho cô ấy những điều tốt nhất.”

Những lời này của Tạ An không phải nói đùa.

Sau khi tốt nghiệp, Tạ An đã chọn nghiên cứu học thuật.

Suốt ngày ở trong phòng thí nghiệm tiếp xúc với những đồ người bình thường nhìn không hiểu.

Mạnh Nhiên đứng cạnh cũng giải thích giúp Tạ An, nhưng bố Mạnh vẫn cực kỳ khinh thường.

Ông ta chế giễu: “Cố gắng? Cố gắng thì có ích gì, tôi không cho phép cậu kết hôn với Mạnh Nhiên. Khi nào cậu lấy được bằng tiến sĩ rồi nói tiếp.”

Ý chính là, ông ta sẽ không bao giờ cho phép Mạnh Nhiên kết hôn với Tạ An.

Vì ở những năm đó, sinh viên cực kỳ hiếm có.

Nói gì đến bằng tiến sĩ!

Cứ tưởng chuyện này sẽ trôi qua như vậy.

Nào ngờ một tháng sau, Tạ An lại thông báo với Mạnh Nhiên: “Anh sẽ đến nước M cố gắng học để lấy được bằng tiến sĩ.”

Mạnh Nhiên sửng sốt một lúc, rồi vội vàng nói: “Là do bố em à? Anh đừng để ý đến ông ấy!”

Cô ấy không thích gia đình mình chút nào.

Lúc nào bố cũng ép cô ấy làm những việc cô ấy không thích.

Hơn nữa…

Tình hình dạo này ở nước ngoài cũng không ổn lắm.

Nếu đi du học vào thời điểm này, Mạnh Nhiên sẽ rất lo lắng cho an toàn của Tạ An.

Nhưng Tạ An rất cố chấp.

“Đó chỉ là một lý do thôi. Hiện giờ thì học thuật và khoa học công nghệ nước M vượt trội hơn nước mình rất nhiều, chỉ có đến đó mới khiến anh học được nhiều nhất có thể.”

“Em yên tâm, chừng nào anh lấy được bằng tiến sĩ anh sẽ quay về. Vì ở đây có mảnh đất và người anh yêu.”

Cứ như vậy, dưới áp lực nặng nề và sự mong chờ của vô số người, Tạ An đến nước M.

Một lần đi là bốn năm.

Tạ An rất thông minh.

Mạnh Nhiên luôn nhìn thấy tên anh ấy trên báo ở chuyên mục khoa học công nghệ.

Tham gia nghiên cứu X, thúc đẩy thực hiện dự án XX.

Tại thủ đô của nước M, anh ấy được ca ngợi rất nhiều.

Cô ấy cẩn thận sưu tầm từng tờ báo có tên anh ấy.

Cắt ảnh của anh ấy trong báo ra rồi dán vào nhật ký.

Vào thời điểm đó, báo vẫn chưa được in màu.

Tuy rằng chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh đen trắng của anh ấy.

Nhưng Mạnh Nhiên vẫn cảm thấy cực kỳ mãn nguyện.

Thời gian bốn năm trôi qua nhanh như thoi đưa.

Cuối cùng Tạ An cũng về nước.

Là nhân tài trong ngành công nghệ cao, vì có thể giữ được anh ấy, nước M đã đưa ra rất nhiều lợi ích.

Nhưng Tạ An vẫn kiên quyết về nước.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)