Khu bình luận:
[Trời má, có phải đây là lần đầu tiên Kỷ Hòa chơi thoát khỏi mật thất không, sao mới qua được cửa đầu tiên, mà cô ấy đã hoàn toàn nắm được quy tắc trò chơi rồi???]
[Đúng đó, tôi nhớ lúc lần đầu tôi chơi, toàn bộ quá trình tôi chỉ biết chơi đại thôi, đều dựa vào người khác để qua ải.]
[Đúng là Kỷ Hòa… Tôi xem lâu như vậy, tổng cộng có ba nhóm, trước mắt thì nhóm của Kỷ Hòa và Hạ Phong là nhanh nhất.]
[Đương nhiên là phải nhanh nhất rồi, anh Hạ Phong của bọn này là cao thủ chơi thoát khỏi mật thất đó, ai ghép cặp với anh Hạ Phong đều được thơm lây cả.]
[Này, tôi hỏi thật cái bà kia có biết xấu hổ là gì không? Manh mối đều là do Kỷ Hòa tìm, cửa cũng là do Kỷ Hòa mở, nói thế nào cũng là do hai người cùng nhau tìm hiểu bí mật chứ, sao tự nhiên tất cả công lao đều thuộc về anh Hạ Phong của mấy người rồi?]
Hạ Phong: “Có thể, nhưng có thể đổi thành món khác được không?”
Thậm chí anh ta có thể cởi áo khoác để chặn cửa.
Chứ không phải cái xác chết máu me, lè lưỡi thế kia!
Kỷ Hòa nhìn Hạ Phong ba giây, sau đó khẽ mỉm cười.
“Hạ Phong, có phải anh sợ không?”
Hạ Phong: “...”
Anh ta mà sợ gì chứ???
Quá lắm thì anh ta chỉ cảm thấy thứ này xui xẻo mà thôi.
Dù sao cũng không phải là sợ!!!
Khu bình luận:
[Ha ha ha ha, Hạ Phong còn mạnh miệng, vừa nãy tôi rõ ràng nhìn thấy lúc xác chết kia nhảy ra, anh ta bị dọa đến run lên một cái.]
[Dáng vẻ Hạ Phong mạnh miệng thật đáng yêu ha ha ha ha ha.]
[Làm sao bây giờ, Kỷ Hòa vừa dũng cảm vừa bình tĩnh, vẫn luôn đi thẳng về phía trước, Hạ Phong hơi giống như cô vợ rồi phải làm sao đây! Tự nhiên tôi hơi muốn ship hai người này rồi.]
[Người bình luận ở trên nói xàm gì vậy… Hạ Phong và Dương Vận mới là người yêu.]
[Hơ hơ, fan hâm mộ của Hạ Phong đừng ám chỉ linh tinh, chị Kỷ Hòa của bọn này xinh đẹp độc thân, không cần đàn ông.]
[Đồng ý! Ủng hộ!!!]
Vào lúc này, các fan hâm mộ của Kỷ Hòa vô cùng đoàn kết.
Bọn họ nhất trí cho rằng, Kỷ Hòa đứng đầu cả thiên hạ.
Trên đời này không có tên đàn ông nào có thể xứng với Kỷ Hòa!
Hai người tiếp tục đi về phía trước.
Trước mặt lại xuất hiện một bóng dáng mơ hồ.
Nhìn từ xa, dường như là một người.
Trước lạ sau quen, Hạ Phong ban nãy bị dọa sợ thì lần này đã có kinh nghiệm.
“Lại là xác chết nhảy ra nữa à? Cái mật thất này thiết kế nhàm chán thế, kiểu dọa người thế này làm một lần là được rồi, sao còn làm lần thứ hai?”
Vừa nói, Hạ Phong vừa bước nhanh hơn.
Anh ta đi qua Kỷ Hòa, đi về phía người kia trước.
Dù sao.
Anh ta cũng đã nói “vô cùng hùng hồn” rằng sẽ giúp Kỷ Hòa thắng.
Cuối cùng thì mãi đến bây giờ, đều là do Kỷ Hòa thể hiện.
Còn mình thì chẳng có chút cơ hội nào.
Vậy thì làm sao mà được!
Đàn ông mà, phải sống có mặt mũi.
Hạ Phong đi đến gần hình người kia, đưa tay ra.
Anh ta đang định kiểm tra một chút, xem trên người này có cất giấu manh mối gì hay không.
Hình người đen thui kia đột nhiên hung bạo.
Rống lớn một tiếng!
Khu bình luận bị dọa sợ điên lên, một chuỗi ký tự mang theo tinh hoa đất nước tràn ngập màn hình:
[Trời mẹ, đậu mớ, hù chết tôi rồi!]
[Thứ gì vậy, sao lại còn sống?
[Má ơi, sao có thể kinh khủng như vậy, tôi không dám xem tiếp nữa hu hu hu hu.]
“Thần linh thích ăn dâu tây” giải thích:
[Trong mật thất này có NPC, sẽ có người đóng vai Zombie, sẽ truy lùng người chơi.]
Có một fan hâm mộ ID là “Nghe gió nói mơ” cũng xen vào:
[Đúng vậy, tôi cũng từng chơi mật thất này rồi, hơn nữa NPC người thật này không những là Zombie, mà còn là tên bác sĩ biến thái cuồng giết người. Gã ta sẽ cầm một cái cưa điện đuổi theo người chơi ở khắp nơi.]
[Cái cưa điện đó làm như thật vậy, lúc trước tôi từng bị đuổi theo một lần, ngửi được cả mùi dầu.]