Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 294: -

Chương Trước Chương Tiếp

Fan hâm mộ của Kỷ Hòa: “...”

Làm phiền rồi.

Bọn họ cũng biết chị nhà mình chưa bao giờ bình thường cả.

Với “lời khuyên” của Hạ Phong, Kỷ Hòa tiếc nuối thả xác chết kia xuống.

Nhưng chuyện này vẫn còn chưa xong.

Tất cả đạo cụ trong phòng này đều rất kinh khủng.

Tay, chân, đầu, xác chết.

Đều bị cô dò xét một lượt.

Hạ Phong như sắp chết luôn rồi.

Mấy ngày nay anh ta đã bị mất mặt trước mặt Kỷ Hòa.

Còn tưởng sẽ nhân cơ hội này sẽ nhặt được mặt mũi về.

Không ngờ Kỷ Hòa hoàn toàn không cần anh ta bảo vệ!

Đều là con gái.

Dương Vận bị dọa sợ khóc như mưa, còn như con chim nhỏ nép phía sau lưng khách mời nam.

Còn Kỷ Hòa thì một mình đi tìm manh mối khắp nơi, còn mạnh mẽ hơn cả đàn ông.

Cuối cùng.

Dưới sự cố gắng của hai người, đã tìm được manh mối bằng giấy.

Dựa vào manh mối, bọn họ tìm được chìa khóa ở dưới đáy chậu hoa.

Kỷ Hòa nhìn xung quanh một lượt.

Trong căn phòng kín mít này, những cái rương có thể mở cô đều mở hết rồi.

Cho nên chìa khóa này, chắc chắn là dành cho cánh cửa ở góc kia.

Mật thất thế này, đều là do mấy căn phòng nhỏ tạo thành.

Cánh cửa này mở ra, sẽ có thể đến một căn phòng tiếp theo.

Nhưng vấn đề là.

Cửa vừa được mở, không ai biết sau đó mình sẽ đối mặt với chuyện gì.

Hạ Phong đang định đề nghị là để anh ta mở cửa.

Kỷ Hòa đã cầm chìa khóa trước, đi về phía cánh cửa ở trong góc kia.

Người xem tên là “Thần linh thích ăn dâu tây” lại bình luận: [“Quào, chị này đừng hùng hổ như vậy! Cẩn thận một chút!]

[Bà bình luận ở trên nói vậy là sao? Có phải bà từng chơi mật thất này rồi phải không, sau khi mở cửa sẽ xuất hiện thứ gì à?]

Thần linh thích ăn dâu tây: [Không thể lộ cốt truyện, dù sao cũng là thứ vô cùng kinh khủng… Hu hu hu, thật ra chị ấy không nên tự đi như vậy, nên để Hạ Phong đi thì tốt hơn.]

[Trời má, tôi đã đoán được đại khái phía sau cánh cửa này sẽ có gì rồi.]

[Đúng vậy, cho dù chị Kỷ Hòa có dũng cảm hơn nữa, nhưng đối mặt với thứ đột nhiên xuất hiện… Chắc chắn cũng sẽ không đỡ được nhỉ.]

Tay của Kỷ Hòa đã đặt lên chốt cửa.

“Cạch” một tiếng, cửa được mở ra.

Cửa vừa được đẩy thành một khe hở.

Lập tức nghe “Ầm” một tiếng.

Một xác chết phun chiếc lưỡi dài đầy máu đến.

Cái đầu lập tức rơi xuống, treo ngược trước mặt!

Cho dù chỉ xem qua màn hình, mọi người cũng suýt nữa thì bị hù chết.

[Ôi má ơi! Nhảy thẳng vào mặt! Lương tâm để đâu thế hả!]

[Hu hu hu hu, thật sự quá khủng khiếp! Không có chút báo trước nào, đạo diễn Nghiêm ông quá đáng thật đấy!!!]

[Làm ơn đi, lần sau người từng chơi mật thất này có thể báo trước một tiếng được không, bị thêm mấy lần kiểu này nữa, trái tim nhỏ bé của tôi thật sự không chịu nổi đâu.]

Vẻ mặt của Kỷ Hòa vẫn vô cùng bình tĩnh.

Cô nhìn chằm chằm cái xác chết bị treo ngược trước mặt, trong lòng không có chút gợn sóng nào.

Đời trước cô bắt quỷ trừ yêu, kiểu chết đáng sợ nào cô cũng đã từng gặp rồi.

Cái gì mà mổ bụng, đầu bị đập bể vân vân.

Còn có nhiều thứ đáng sợ hơn.

Kiểu xác chết bị treo ngược thế này, với cô mà nói giống như trò trẻ con vậy.

Huống hồ…

Quỷ khí trong căn mật thất này có hơi nặng, cô còn chưa đụng phải đâu.

Cô có thể cảm giác được.

Chỗ kia đã càng lúc càng gần bọn họ rồi.

Kỷ Hòa đưa tay, cứ thế mà lôi cái xác chết treo ngược kia xuống.

Lúc cô đang chuẩn bị đi về phía trước, lại phát hiện Hạ Phong còn đứng tại chỗ.

“Sao thế?”

Hạ Phong lộ vẻ đau khổ không muốn sống nữa.

“Cô có thể đừng mang cái thứ kia theo không?”

Kỷ Hòa nói: “Mang thứ này theo có thể dùng để chặn cửa, nếu như đến cửa ải tiếp theo chúng ta cần dùng đến manh mối trước mặt này, có thể đề phòng việc cửa bị khóa.”

Phòng hờ trước thì không sao mà.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)