Sắc mặt Dương Vận tái nhợt.
Cô ta cẩn thận từng chút một tránh khỏi máy quay, đi tới bên cạnh Hạ Phong.
Ở góc độ mà người xem không thấy được, cô ta nhỏ giọng nói: “Anh Phong, anh còn giận em sao?”
“Là lỗi của em, lần trước em không nên nói như thế…”
Dáng vẻ Dương Vận lúc này trông thật đáng thương.
Hạ Phong nhướn mày, anh ta tính nói gì đó, nhưng giọng nói của ảnh hậu Tào Khiết đã cắt ngang.
“Tám giờ rồi.”
Giọng nói Tào Khiết rõ ràng đã có vẻ không vui.
Là ảnh hậu có thực lực, từ trước tới giờ Tào Khiết rất chuyên nghiệp, luôn có yêu cầu nghiêm khắc đối với bản thân và cả đàn em của mình.
Cô ta ghét nhất những người tới trễ, thích thể hiện…
Trong lòng Dương Vận thầm cảm thấy vui mừng.
Tốt lắm!
Kỷ Hòa đúng là không may, đụng phải ngay họng súng.
Không cần cô ta phải ra tay Tào Khiết đã bắt đầu chán ghét Kỷ Hòa!
Bão bình luận:
[Ha ha, Tào Khiết thật thẳng thắn! Tôi thích tính cách này của chị ấy, không quen nhìn mấy cô đàn em kia.]
[Đúng vậy, tới trễ là tới trễ, không chuyên nghiệp là không chuyên nghiệp, ghét bỏ ra mặt!]
[Cô ấy có thể trở thành ảnh hậu là có nguyên nhân hết, tương tự Kỷ Hòa bị ghét cũng là có nguyên nhân.]
[Tôi vốn cũng không muốn thấy Kỷ Hòa trong chương trình này, bây giờ Kỷ Hòa tới trễ, hay là cứ cho cô ta cút đi đi?]
Chương trình vừa mới bắt đầu phát sóng mà bão bình luận đã hoàn toàn biến thành buổi công kích trên internet với Kỷ Hòa.
Đạo diễn Nghiêm Tập không nhìn được nữa!
Nếu cứ tiếp tục thế này thì chương trình còn phát sóng thế nào được!
Anh ấy nhanh chóng nói nhỏ với trợ lý bên cạnh mình: “Nhanh chóng liên lạc với Kỷ Hòa, hỏi cô ta xem rốt cuộc đã có chuyện gì?”
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói vang lên.
“Mọi người đang tìm tôi à?”
Là giọng của Kỷ Hòa!
Mọi người nhìn theo hướng giọng nói phát ra, sau đó mở to mắt ngạc nhiên.
Sao Kỷ Hòa lại đi từ trên lầu xuống!
Không phải cô chưa tới sao?
Kỷ Hòa nhìn ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, cô còn chưa kịp nói gì thì mấy chàng trai đi sau lưng Kỷ Hòa đã vò vò tóc, ngu ngơ cười một cái:
“Đạo diễn Nghiêm, sân bãi và thiết bị của chúng ta đã chuẩn bị xong. Sở dĩ có thể hoàn thành nhanh như vậy là nhờ có cô Kỷ đây.”
“Cô ấy tới trước giờ hẹn hai tiếng, lúc đầu nói là muốn làm quen xung quanh một chút, kết quả nhìn thấy chúng tôi đều đang bận rộn nên chủ động nói để cô ấy giúp đỡ.”
Gì cơ?
Miệng Nghiêm Tập không khép lại được.
Là đạo diễn, đương nhiên anh ấy biết việc sắp xếp hiện trường phức tạp tới cỡ nào, thiết bị nặng bao nhiêu ký, thế nhưng một ngôi sao như Kỷ Hòa lại tự mình giúp đỡ làm những việc này?
Hơn nữa, cô… Có thể chuyển đống đồ đó sao?
Chân tay cô lèo khèo như thế… Có thể khiêng được những thiết bị quay chụp nặng trịch kia sao?
Nhân viên công tác xoa xoa đầu nói: “Lúc đầu chúng tôi cũng khá nghi ngờ, nhưng cô Kỷ cô ấy…”
Nhân viên công tác còn chưa nói hết câu, Kỷ Hòa đã đi tới chỗ bọn họ.
Giá ba chân và camera vốn dĩ đang được hai chàng trai vạm vỡ chia nhau ra cầm cứ thế bị cô xách lên.
Hành động này thật sự dọa cho con mắt Nghiêm Tập muốn rớt ra ngoài luôn.
“Ôi chao, cô Kỷ, cô để nó ở đó đi… Cô cầm nỗi không, nó đắt lắm đấy…”
Nghiêm Tập đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc đống đạo cụ bị rớt hư, vô cùng đau lòng.
Không ngờ Kỷ Hòa lại có thể nhẹ nhàng xách dụng cụ đi xuống lầu, để xuống trước mặt anh ấy
“Đạo diễn Nghiêm, anh vừa tính nói gì thế?”
Nghiêm Tập: “…”
Không có gì.
Thật không ngờ Kỷ Hòa lại có sức mạnh khủng khiếp tới như thế.
Ngay cả Hạ Phong cũng sửng sốt một chút.
Trong ấn tượng của anh ta, Kỷ Hòa không phải người thích vận động, trước kia còn vô cùng lười, chẳng tự mình động tay động chân làm việc gì cả?
Sao bây giờ lại…
Sức lực còn lớn hơn cả đàn ông nữa?