Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 280: -

Chương Trước Chương Tiếp

Khi vẽ bùa chú, Kỷ Hòa đã thêm bát tự ngày sinh của Mạc Vũ vào.

Cô niệm thần chú cho Mạc Vũ thông qua sự kết nối của năng lượng tinh thần.

Theo thần chú dần dần được đọc ra.

Mạc Vũ cảm thấy bụng dưới của mình ngày càng lạnh.

Giống như đang ngậm một cục đá, khó có thể chịu đựng được.

Đứa bé trong bụng giống như bị kích thích.

Bắt đầu giãy giụa, cử động.

Đá đến nỗi trán của người mẹ là cô ta toát mồ hôi lạnh.

Cơn đau ngày càng dữ dội.

Cho đến khi ...

Một luồng khí đen từ bụng dưới chui ra, tụ thành hình người ở phía trước.

Nhìn cảnh tượng trước mắt.

Đột nhiên biểu cảm của Mạc Vũ thay đổi.

Bình luận:

[Sao thế, nhìn thấy gì vậy? Sao đột nhiên biểu cảm của Mạc Vũ lại như vậy?]

[Không biết nữa! Không hiểu thì hỏi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ có chủ kênh và Mạc Vũ có thể nhìn thấy sao?]

[555, tôi cũng muốn nhìn thấy nữa]

Lúc này xuất hiện trước mặt Mạc Vũ.

Là một thứ ... đen sì.

Mặc dù có hình người, nhưng toàn thân tím bầm, thậm chí còn có răng nanh sắc nhọn.

Vẻ ngoài vô cùng đáng sợ.

Cô ta thậm chí khó có thể nhận ra đó là con của mình.

Nghĩ đến việc thứ này ở trong bụng mình thì ngây người một lúc lâu.

Nói không sợ hãi chắc chắn là giả.

Nhưng Mạc Vũ càng đau lòng càng khổ sở hơn.

Nếu không phải là Lục Quân.

Con của cô ta sẽ không bao giờ trở thành như thế này!

Mạc Vũ nước mắt lưng tròng, giơ tay nhẹ nhàng sờ lên đám đen đó.

Bất kể nó trông như thế nào.

Là một người mẹ, cô ta vĩnh viễn sẽ không ghét bỏ con của mình!

Ngay khi tay Mạc Vũ vuốt ve quỷ linh.

Toàn thân quỷ linh đột nhiên phát ra ánh sáng vàng.

Vẻ ngoài u ám đáng sợ đột nhiên biến mất.

Trở lại thành dáng vẻ của một đứa trẻ.

Trông khoẻ mạnh, kháu khỉnh, rất đáng yêu.

Không khác gì những đứa trẻ trong cuộc sống thực.

Giọng nói bình tĩnh của Kỷ Hòa vang lên: “Tôi đã ngăn chặn được quỷ khí trên người nó, nhưng cũng chỉ là tạm thời.”

“Tôi có thể siêu độ oán khí trên người nó, đưa nó đến địa phủ để đầu thai.”

“Nhưng đồng thời cũng có nghĩa là ...”

“Duyên phận mẹ con của các người từ đây chấm dứt, kiếp sau, cũng sẽ không còn bất kỳ quan hệ nào nữa.”

Mạc Vũ nghe Kỷ Hòa nói.

Ngơ ngác hỏi: “Vậy... kiếp sau nó sẽ đầu thai vào gia đình như thế nào?”

Kỷ Hòa bấm ngón tay tính toán, sau đó nói: “So với nhà họ Mạc của các người thì không tính là giàu có, nhưng cũng không nghèo. Một gia đình rất bình thường, nhưng hơn ở chỗ cha mẹ đều rất yêu thương nó.”

Mạc Vũ nghe vậy, khẽ nhắm mắt lại.

Cô ta tin lời của Kỷ Hòa.

Tốt thật.

Con trai cô ta kiếp này không có được một cặp cha mẹ tốt.

“Kiếp sau sẽ có được.”

Kỷ Hòa tiếp tục: “Nhưng nếu cô vẫn cố chấp không chịu tỉnh ngộ, nghiệp sát cô gây ra sẽ báo ứng lên đứa trẻ.”

Dừng một chút, giọng điệu hơi hoà hoãn, Kỷ Hòa lại nói:

“Tôi biết cô rất hận Lục Quân, nhưng vì ở chung với quỷ linh một thời gian dài, vận may của anh ta đã bị ảnh hưởng. Số mệnh anh ta không những không có con, mà còn trong vòng ba năm sẽ đột tử.

Đứa trẻ của cô cũng không mong muốn người mẹ yêu thương nó lại là một kẻ giết người. Cho nên, Mạc Vũ, hãy dừng tay lại đi.”

Chỉ cần Mạc Vũ gật đầu.

Cô có thể ra tay giúp cô ta siêu độ quỷ linh này.

Mạc Vũ nghe Kỷ Hòa nói xong.

Quay đầu lại, ngơ ngác nhìn đứa trẻ đầu to mắt tròn trước mặt.

Nó còn chưa có thần trí, không biết nói, thậm chí còn không biết người trước mặt chính là mẹ của mình.

Nhưng bởi vì cảm ứng huyết mạch tương thông giữa tình mẫu tử.

Nó vươn bàn tay nhỏ bé mập mạp mềm mại về phía Mạc Vũ.

Miệng còn ê a ê a, phát ra tiếng kêu mơ hồ đáng yêu.

Mạc Vũ cũng vươn một ngón út ra.

Hai bàn tay móc vào nhau trong không trung, nước mắt cô ta tràn bờ mi.

Mắt nhìn chằm chằm vào đứa con của mình.

Cô ta khẽ nói: “Được.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)