Kỷ Hòa véo tay, mùi tanh trong không khí dần dần nhạt đi.
Cô nhìn chằm chằm vào ít chất nhầy nhỏ còn sót lại trong bát sau khi bị đốt cháy, mày nhíu chặt.
Lão Lưu nôn hết bữa tối hôm qua, bước chân yếu ớt quay về phòng, ông ta nhìn thấy sắc mặt của Kỷ Hòa thì nói: “Cô Kỷ, cô phát hiện được gì à?”
“Thứ vừa mới bò ra khỏi thi thể chắc là sâu thuốc. Sâu thuốc bình thường sẽ ăn các loại thuốc nhưng loại sâu thuốc này lại lấy cơ thể con người làm chất dinh dưỡng.”
“Dùng cơ thể người làm chất dinh dưỡng?”
Lão Lưu lại cảm thấy buồn nôn.
Ông ta kìm lại cảm giác buồn nôn rồi hỏi: “Cô Kỷ, loại sâu thuốc này có tác dụng gì?”
“Bình thường nuôi sâu thuốc có thể dùng để làm thuốc, hiệu quả rất tốt. Còn loại sâu thuốc chuyên dùng cơ thể người để nuôi thì công dụng của nó là gì cũng không quan trọng. “
“Bởi vì nó sẽ ăn thịt người đó đến chết trước khi kịp sử dụng nó.”
Ánh mắt của Kỷ Hòa lạnh lẽo, lời nói của cô khiến người khác phải rùng mình.
Trước khi Lão Lưu kịp phục hồi tinh thần thì Kỷ Hòa đã thả ra một quả bom khác.
“Việc sinh sản của sâu thuốc rất phức tạp, đằng sau đại sư Bạch còn có người khác, tôi e rằng trên đời vẫn còn rất nhiều sâu thuốc như vậy đang tồn tại. Nhưng giờ ông ta bị đốt thành như vậy, tôi không thể nhìn rõ mặt để xem tướng được, cho nên tạm thời không giúp được gì hơn. Đợi mọi người tìm ra danh tính của ông ta rồi thì đến gặp tôi.”
Còn có rất nhiều?
Lão Lưu nghe vậy thì chỉ hận mình không thể trợn mắt và ngất xỉu trên mặt đất.
Thế chẳng phải là còn có rất nhiều nạn nhân sao?
Kỷ Hòa đi tới trước mặt Lão Lưu rồi đưa chén cho ông ta: “Ông đưa chút nước nhầy này cho Tiểu Quang uống đi, nó có thể chữa được sâu thuốc trong cơ thể cậu bé.”
Đầu ngón tay của lão Lưu run rẩy, trong lòng ông ta âm thầm tội nghiệp thay Tiểu Quang.
Sau khi đưa thuốc tới, ông ta không thể nói rõ thứ này là từ đâu đến nếu không thì có khả năng tên nhóc Tiểu Quang không nuốt nổi.
Kỷ Hòa bước ra khỏi đồn cảnh sát, các nhân viên tổ chương trình “Rung Động Tuyệt Đối” đều tái mặt nhìn cô.
Có vẻ như mọi người đã nghe được những chuyện xảy ra qua miệng Tiểu Mãn.
“Làm mọi người phải chờ lâu rồi, có tiếp tục phỏng vấn nữa không?”
“Không không không!”
Mọi người lắc đầu điên cuồng.
Sắc mặt Tiểu Mãn lúc nãy tái nhợt như người chết, bây giờ ánh mắt bọn họ nhìn Kỷ Hòa đều có chút sợ hãi.
Bọn họ không nhìn thấy được hiện trường nhưng chỉ cần nhìn phản ứng của Tiểu Mãn cũng biết tình hình không tốt lắm.
Bây giờ bọn họ chắc chắn Kỷ Hòa thực sự không phải thầy bói dởm!
Nói cách khác, những gì cô ấy nói đều là sự thật...
Nghĩ đến đây, mọi người lại nhìn nhau, bọn họ đều nhớ tới lời nhắc nhở của Kỷ Hòa trên Weibo.
Cô đã nói thời gian bắt đầu phát sóng tối nay không tốt.
Liệu có chuyện gì xảy ra không?
Nhưng bây giờ bọn họ cũng không thể thuyết phục đạo diễn đổi thời gian được!
Kỷ Hòa nhìn thấy vậy cũng không nói thêm gì, cô tạm biệt mọi người rồi bắt taxi về nhà.
Không phỏng vấn nữa cũng tốt, chiều nay cô còn phải phát sóng trực tiếp nữa.
Cùng lúc đó.
Thành phố A
Bên trong biệt thự nhà họ Tần.
Hôm nay, bữa tiệc sinh nhật của Tần Yên Nhiên được tổ chức tại nhà cô ấy.
Mọi thứ đã được sắp xếp xong, các vị khách cũng lần lượt đến.
Thái Vân Giai bước vào biệt thự, cô ấy nhìn những đồ trang trí lộng lẫy xung quanh mình thì không nhịn được mà nhớ đến người anh họ đang bị bắt giam của mình.
Kỷ Hòa nói tất cả những gì Tần Trí Phú và gia đình ông ta có được ngày hôm nay đều nhờ vào ăn thịt uống máu gia đình anh họ cô ấy.
Ánh mắt cô ấy lóe lên sự căm thù.
Không cần vội.
Kỷ Hòa nói hôm nay gia đình bọn họ sẽ phải trả giá đắt!