Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 257: -

Chương Trước Chương Tiếp

Đột nhiên, ông ấy nắm chặt di động rồi nhìn về góc phòng khách.

Chỗ đó có ba bóng đen đang đứng.

Một bóng lớn hai bóng nhỏ.

Không biết là xuất hiện từ lúc nào.

“Huệ Phân!”

Chung Văn kêu lên muốn tiến về phía đó nhưng lại phát hiện chính mình làm thế nào cũng không thể nhấc chân lên được.

[Điểm danh gặp ma lại +1]

[Áaa, đây là lần đầu tiên tui thấy ma đóa, có ai nói quy trình cho tui biết với? Tui nên che mắt hay là che lỗ tai zậy? Hay là che cả hai!]

[Người gặp ma mấy lần như tôi bây giờ đã không còn sợ nữa rồi, thậm chí xem ngon nghẻ. Ba cái bóng này nhìn từ chiều cao mà đoán, chắc là vợ và hai đứa con đã chết của Chung Văn rồi.]

[Mọi người mau nhìn, bóng dáng của bọn họ ra tới kìa!]

Ba bóng đen vốn lờ mờ không rõ dần dần hiện hình người, Chung Văn nhìn thấy khuôn mặt của người vợ một lần nữa, nước mắt quanh viền mắt cuối cùng cũng chảy xuống.

“Huệ Phân, Ni Ni, Tiểu Nhạc.”

Ông ấy đọc tên của ba người, giọng nói nghẹn ngào.

Hà Huệ Phân để hai đứa nhỏ nắm tay nhau, bà ấy từ từ bước tới, nhưng lại lướt qua người Chung Văn, đứng trước mặt Hà Thông.

Không biết tại sao sắc mặt Hà Thông lại trở lên tái nhợt, không còn một chút máu nào.

“Cô… cô à.”

“Hà Thông, cháu đã lớn thế này rồi.”

Hà Huệ Phân giơ tay nhẹ nhàng vuốt ve cái trán của Hà Thông.

Tay bà ấy buông xuống, cầm lấy một bàn tay của Hà Thông.

Vết sẹo chỗ gan bàn tay lộ ra, đầu ngón tay Hà Huệ Phân phất qua vết sẹo, vẻ mặt vốn ấm áp đột nhiên tối sầm lại.

“Á!”

Hà Thông bỗng dưng hét thảm.

Chung Văn kinh ngạc nhìn sang, chợt thấy vết sẹo chỗ gan bàn tay của Hà Thông cứ thế bị Hà Huệ Phân tay không xé toạc.

Từng vũng máu tươi cứ thế chảy xuống đất.

“Huệ Phân, em làm cái gì thế?”

Tim Chung Văn đập liên hồi, hô hấp trở nên dồn dập.

Hà Huệ Phân nhìn về phía chồng mình, trong mắt có mất mát cũng có không nỡ.

“Chồng à, từ trước đến nay anh vẫn rất thông minh mà, chẳng lẽ anh vẫn không nghĩ ra sao?”

“Á!”

Giây tiếp theo lại là tiếng kêu thảm thiết của Hà Thông.

Không biết từ lúc nào, Ni Ni và Tiểu Nhạc đã đến bên cạnh Hà Thông.

Hai đứa trẻ mỗi người vươn một bàn tay, không phí chút sức nào thọc thẳng vào trong cơ thể Hà Thông.

“Anh ơi, khi đó anh cũng làm như này đúng không?”

Ni Ni cười, từ từ chuyển động tay mình.

Giống như đang bắt chước gì đó.

Khóe miệng Hà Thông tràn ra một chút máu tươi, gã thở hổn hển hít từng ngụm khí, không nói nổi một câu.

Mà sự thật mười chín năm trước cũng dần dần được vạch trần.

Mười chín năm trước.

Vào giữa trưa hôm đó.

Hà Thông về nhà sớm, gã định chơi máy tính thêm một lát trước khi ăn trưa.

Bởi vì ngày thường Hà Huệ Phân quản gã rất chặt, bà ấy không cho phép gã chơi máy tính, nên gã chỉ có thể đợi khi nào Hà Huệ Phân không ở nhà thì chơi một lát.

Không ngờ em họ Ni Ni lại chạy vào nói muốn mách chuyện gã chơi máy tính với mẹ, như vậy thì mẹ sẽ hung hăng mắng gã một trận.

Ngày đó tâm trạng gã vốn đang khó chịu, chơi game cũng thua bét nhè, nghe thấy câu này của Ni Ni, cái ác bỗng trồi lên, gã cảm thấy chỉ cần giết Ni Ni thì sẽ không có ai mách lẻo với Hà Huệ Phân.

Ni Ni mới có sáu tuổi, sao làm đối thủ của một cậu trai mười mấy tuổi như gã được.

Gã tùy tiện cầm con dao gọt hoa quả từ trong bếp, giết chết em họ Ni Ni một cách dễ dàng. Sau đó gã thấy em trai họ, Tiểu Nhạc nhìn thấy cảnh gã giết người nên không thể sống được.

Hà Thông nghĩ như vậy, gã không chút do dự giết chết Tiểu Nhạc.

Gã xếp chồng thi thể của hai chị em ở trong phòng, định nhân lúc Hà Huệ Phân chưa về dọn dẹp sạch sẽ vết máu.

Ai ngờ, lúc gã đang quét dọn thì Hà Huệ Phân về đến nhà.

Hà Huệ Phân cũng chỉ nghĩ Hà Thông đang quét dọn vệ sinh, bà ấy còn khen gã mấy câu, khi không tìm được Ni Ni với Tiểu Nhạc, bà ấy bèn hỏi Hà Thông.

Lần đầu tiên, Hà Thông không trả lời, lần thứ hai Hà Thông mất kiên nhẫn nói mình không biết.

Nhưng lúc Hà Huệ Phân nhận thấy điều bất thường thì đã muộn.

Hà Thông cầm dao giết chết Hà Huệ Phân, lúc hai người đang giằng co, tay của Hà Thông bị dao gọt hoa quả cứa một vết sâu.

Hà Thông giết người xong không chút hoang mang, gã nhìn vết thương trên tay rồi chợt nảy sinh một ý tưởng.

Gã muốn để chính mình cũng thành người bị hại!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)