Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 253: -

Chương Trước Chương Tiếp

Ngay sau đó, cửa hàng trưởng bắt đầu hành động ngay, nhanh chóng liên lạc gọi người đến trung tâm thương mại.

Chưa được nửa tiếng, máy móc đã được sắp xếp xong xuôi.

Mắt thấy máy móc sắp khởi động, người phụ trách trung tâm thương mại dẫn mấy vệ sĩ đến đuổi người ta đi.

Cửa hàng trưởng tranh cãi không ngừng với người phụ trách, nhưng vì cái hồ này vốn thuộc quyền quản lý của trung tâm thương mại nên cuối cùng máy móc vẫn không thể khởi động.

...

Tình hình bên trung tâm thương mại tạm thời là vậy, bên Kỷ Hòa đã bắt đầu quẻ bói thứ ba.

Xuất hiện trước màn hình là một người đàn ông trung niên ăn mặc lịch sự.

Tóc ông ấy chải cực kỳ vào nếp, cổ áo phẳng lì chẳng thấy nếp nhăn nào, trên ngón áp út tay trái đeo một chiếc nhẫn, kiểu dáng đơn giản, thấp thoáng còn có vài vết xước, chắc là mua lâu lắm rồi.

Nhưng đồng hồ trên tay ông ấy lại mới tinh, giá cũng chẳng rẻ.

Khác với vẻ sạch sẽ trau chuốt của ông ấy, gương mặt ông ấy có rất nhiều nếp nhăn, hơn năm mươi tuổi lại có một gương mặt như hơn bảy chục, có thể thấy tóc bạc nổi bần bật trong mái tóc đen.

Nhất là đôi mắt của ông ấy, đờ đẫn đục ngầu, toát ra cảm giác của người gần đất xa trời.

“Chào cô.”

Ông ấy lên tiếng, giọng nói khàn đặc mang theo sự già đời của người bề trên.

Kỷ Hòa gật đầu với ông ấy, cũng đáp lại y hệt: “Chào ông.”

“Cô từng giúp một người bạn cũ của tôi tìm được con gái mất tích năm năm, có lẽ cô cũng có thể giúp tôi tìm thấy hung thủ hại chết vợ con tôi.”

Bạn cũ ông ấy nhắc chắc là Chung Chí Kiệt, bố của Tiểu Dung.

Người đàn ông trung niên cũng họ Chung, tên Chung Văn, là người cùng thôn với Chung Chí Kiệt. Chung Văn lớn hơn Chung Chí Kiệt vài tuổi nhưng bằng vai vế, còn từng học chung một trường tiểu học.

Sau này Chung Văn ra ngoài kiếm sống với ba mẹ, lớn hơn thì ông ấy bắt đầu tự kinh doanh, cũng tạo dựng được sự nghiệp không nhỏ.

Sự nghiệp thành công thì cũng đến lúc bàn chuyện kết hôn rồi.

Chung Văn được người ta giới thiệu, làm quen yêu đương với vợ là Hà Huệ Phân, sau khi cưới nhau, hai vợ chồng đỡ đần lẫn nhau nuôi dạy một cậu con trai và một cô con gái.

Con gái chu đáo ngoan ngoãn, con trai lanh lợi xán lạn, hai vợ chồng chưa từng phải nóng giận lần nào.

Nhưng cuộc sống hạnh phúc như vậy kéo dài chưa được bảy năm đã hoàn toàn vỡ nát trong một cuối tuần cực kỳ bình thường.

Sau buổi trưa, Chung Văn phát hiện mình đã bỏ quên tài liệu ở nhà nên định gọi điện thoại nhờ vợ mang đến, nhưng lại không ai nhận điện thoại.

Ông ấy tưởng vợ có việc ra ngoài nên không nhấc máy, thế là tự về nhà một chuyến.

Ai mà ngờ, vừa mở cửa ra, phả vào mặt là mùi máu tanh nồng nặc.

Máu tươi khắp sàn, xác của vợ nằm trong vũng máu ở phòng khách.

Chung Văn đau khổ gào thét thu hút sự chú ý của hàng xóm, sau khi phát hiện có chuyện thì hàng xóm đã gọi báo cảnh sát ngay.

Xe cảnh sát đến ngay lập tức.

Vừa vào hiện trường, vị cảnh sát chỉ huy già đã chịu không nổi nhắm mắt lại.

Trong nhà, trừ xác của Hà Huệ Phân ra, con trai bốn tuổi và con gái sáu tuổi của Chung Văn và Hà Huệ Phân cũng chẳng còn hơi thở.

Vết dao trên người Hà Huệ Phân nhiều đến hai mươi bảy nhát, hiển nhiên hung thủ hận Hà Huệ Phân thấu xương!

Ngay cả con trai con gái, trên người cũng có tầm mười nhát dao.

Cả hiện trường cực kỳ lộn xộn.

Lúc cảnh sát điều tra hiện trường, họ đã phát hiện một người sống sót.

Đó chính là cháu trai của Hà Huệ Phân.

Cậu ta thoi thóp ngã trong phòng tắm, có tám nhát dao trên người.

Cửa nhà tắm bị khóa trái.

Xem ra, đứa cháu phản ứng nhanh trốn vào nhà tắm nên mới may mắn sống sót.

Trong một thị trấn nhỏ, vụ án giết người tập thể là chuyện cực kỳ chấn động, chứ đừng nói là chết tận ba người.

Cảnh sát lập tức thành lập tổ chuyên án, tiến hành điều tra.

Nhưng tiếc là thời điểm ấy, thu thập chứng cứ khó khăn, kỹ thuật lạc hậu, ngay cả camera giám sát cũng chẳng phổ biến, cảnh sát chỉ tìm thấy nửa dấu chân mờ nhạt tại hiện trường rồi không còn gì khác nữa.

Không đủ bằng chứng, thời gian dần trôi, vụ án này cũng dần chìm vào quên lãng.

Chung Văn cũng dọn đi khỏi thị trấn nhỏ ấy, thoáng cái đã mười chín năm, chưa một khoảnh khắc nào ông ấy quên được.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)