Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 250: -

Chương Trước Chương Tiếp

“Anh Tiếu, bọn em nói thật mà, bọn em còn quay video lại nữa mà, anh nhìn xem!”

Nói rồi, người nọ đưa điện thoại cho Tiếu Phi.

Trên màn hình chính là cảnh tượng Tiếu Phi nổi điên vừa nãy.

Tiếng kêu đến khàn giọng y hệt dã thú bị nhốt trong chuồng gào ầm lên muốn ra ngoài.

Sắc mặt Tiếu Phi tối sầm lại, bầu không khí xung quanh cũng giảm mạnh.

Sau khi xem video xong, cả căn phòng chỉ còn nghe được tiếng thở nặng nề của Tiếu Phi.

Anh ấy ngẩng đầu lên, nhìn mấy người kia bằng ánh mắt hung ác.

“Cút!”

Không ai dám ở lại nữa, mọi người đùn đẩy nhau chạy ra khỏi phòng.

Chỉ còn mỗi Tiếu Phi lẻ loi ngồi trên sô pha, không biết đang nghĩ gì.

Trái ngược hoàn toàn với sự im lặng trong phòng karaoke, bão bình luận trong phòng livestream của Kỷ Hòa cực kỳ náo nhiệt.

[Ma túy kiểu mới à? Bệnh viện không xét nghiệm ra, há chẳng phải rất dễ dàng mắc bẫy sao?]

[Cái đồ kia nhìn chẳng khác gì viên kẹo bình thường cả, nếu ai đó đưa cho tôi, có lẽ tôi sẽ chẳng nói chẳng rằng ăn luôn đấy!]

[Một số còn được đóng gói theo kiểu đồ ăn vặt nữa cơ, không chỗ nào là không có, đáng sợ quá!]

[Tôi từng thấy mấy người cai nghiện rồi, giống y chang dáng vẻ lúc nãy của người này!]

[Nghe tôi nói này, tránh xa ma túy, quý trọng tính mạng!!!]

Tiếu Phi mở miệng, đầu lưỡi lại như bị nước bọt dính lại khiến anh ấy không nói nên lời.

Lúc lâu sau, anh ấy mới nhỏ giọng nói: “Tại sao cậu ta lại muốn hại tôi?”

Qua lời này, không khó để nhận ra rằng, người cho “kẹo” có quan hệ khá thân thiết với anh ấy.

Tiếu Phi không ngu, tuy đã ăn nhiều kẹo, đầu óc cứ ì ạch trì trệ như keo, nhưng chỉ cần nhớ lại một chút là anh ấy có thể nắm bắt được yếu tố then chốt rồi.

Người cho anh “kẹo” đến cùng có mục đích gì?

Nếu nói là vô tình thì Tiếu Phi không tin chút nào cả.

Ngay cả bệnh viện cũng không phát hiện ra, sao có thể vô tình hại anh ấy một cách tinh vi như vậy chứ?

“Anh điều tra quan hệ của cậu ta với bố anh đi.” Kỷ Hòa dừng lại chút rồi nói thêm: “Đồ này, lần phát tác tiếp theo còn khiến anh đau khổ hơn nữa, nhưng nếu không muốn chết thì cố chịu đựng đi.”

Việc Tiếu Phi bị nhiễm ma túy là do người khác cố ý hãm hại.

Qua tướng mạo có thể thấy Tiếu Phi là con người kiên nghị.

Nhưng cai nghiện không phải việc một sớm một chiều có thể thực hiện được, đây lại không phải việc người khác có thể dễ dàng hỗ trợ, người có kiên nghị đến đâu cũng sẽ thất bại.

Kỷ Hòa mong Tiếu Phi có thể chịu đựng được.

Vậy nên cô nói tiếp: “Nếu anh không thể vượt qua thì sẽ không còn ai có thể minh oan cho người mẹ đã khuất của anh đâu.”

Lúc nghe thấy từ mẹ, đôi mắt tĩnh lặng của Tiếu Phi bắt đầu dậy sóng.

Giống như mặt hồ yên tĩnh đột nhiên biến thành đại dương giông bão.

“Bà ta đáng chết, tôi thì minh oan được gì cho bà ta chứ.”

Tay chân Tiếu Phi vẫn bị trói, điện thoại lại để trên bàn.

Nghe Kỷ Hòa nói vậy, anh ấy xoay người ngã thẳng xuống đất.

Anh ấy nhích từng chút một đến cạnh bàn, ngồi quỳ, hai mắt nhìn chằm chằm Kỷ Hòa trên màn hình.

“Tôi tưởng cô lợi hại như nào, hóa ra cũng chỉ có thế.”

Kỷ Hòa nhìn anh ấy, đôi mắt không dao động chút nào.

“Định kiến với mẹ của anh quá lớn, dù tôi nói gì anh cũng sẽ không tin nên chi bằng anh đích thân đi điều tra thì hơn đấy.”

“Chẳng lẽ cô còn hiểu người phụ nữ kia hơn tôi à?”

Tiếu Phi cực kỳ căm ghét người phụ nữ đó.

Thậm chí anh ấy còn không muốn gọi bà ta là mẹ.

Kỷ Hòa không nói thêm gì, chủ động ngắt kết nối với Tiếu Phi.

Định kiến trong lòng mỗi người là một ngọn núi lớn, việc cô có thể làm cũng chỉ là cạy một góc của chân núi đó, còn việc vứt bỏ nó thì phải để Tiếu Phi tự mình làm rồi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)