Trong phòng livestream, Kỷ Hòa kết nối với người xem bói thứ hai.
Một người đàn ông đeo kính tròn xuất hiện trên màn hình.
Anh ta đang ở trong một căn phòng nhỏ nhưng sáng sủa, trên tường dán đầy những mẩu tin tức được cắt từ nhiều tờ báo khác nhau, có vẻ như có nhiều tin tức khác nhau nên cũng có phân bố khác nhau.
Người đàn ông tên là Hồng Mộc, lúc trước anh ta là phóng viên bên ngoài của một đài truyền hình.
Sau đó, anh ta nghỉ việc ở đài truyền hình và trở thành người làm nghề tự do, anh ta thường đi du lịch khắp đất nước, viết tin tức và gửi bài cho nhiều tờ báo, tạp chí để kiếm tiền trang trải cuộc sống.
Hồng Mộc vừa mở miệng đã khiến người nghe có ảo giác như đang nghe tin tức.
“Streamer, nếu tồn tại một người mà chỉ có cô là người duy nhất nhớ đến người đó thì cô có nghĩ người đó có thật hay chỉ là một sản phẩm hư cấu trong trí tưởng tượng của cô?”
“Nếu là anh thì anh sẽ trả lời thế nào?”
Kỷ Hòa nhẹ nhàng hỏi ngược lại.
Hồng Mộc nghe được câu hỏi tu từ của Kỷ Hòa thì cười nói: “Vốn dĩ tôi là loại thứ hai nhưng sau này lại trở thành loại thứ nhất.”
Đó là khoảng sáu năm trước.
Lúc đó Hồng Mộc đang làm việc ở đài truyền hình, được lãnh đạo cử đến một ngôi làng miền núi hẻo lánh để quay phim và phỏng vấn.
Trong quá trình đó, anh ta gặp một người phụ nữ kỳ lạ.
Cô ấy nói rằng cô ấy đang tìm kiếm đứa con của mình và mô tả rất chi tiết về ngoại hình của đứa trẻ. Khi đó, Hồng Mộc không biết hoàn cảnh của người phụ nữ và thực sự tưởng rằng cô ấy đã mất con nên muốn giúp cô ấy nhanh chóng tìm được.
Mãi cho đến khi anh ta gặp được một người dân hiểu biết thì mới nhận ra cô ấy là một người phụ nữ kỳ lạ luôn mơ ước có con.
Người phụ nữ kỳ lạ này có tên nhưng người trong làng hay gọi cô ấy là người phụ nữ kỳ lạ.
Theo lời kể của dân làng, người phụ nữ kỳ lạ suốt ngày la hét đòi tìm con cho mình nhưng thực tế, cô ấy không có con, chỉ có chồng cũ đã ly hôn với cô ấy vì cô ấy không thể sinh con lại còn bị điên.
Hồng Mộc vẫn còn nghi ngờ lời giải thích của dân làng nên đã đến nhà người phụ nữ kỳ lạ để điều tra thì phát hiện người phụ nữ kỳ lạ chỉ vào một bức ảnh và nói rằng đó là con của cô ấy.
Nhưng trong bức ảnh không có ai khác ngoài người phụ nữ kỳ lạ này.
Điều quái dị hơn nữa là người phụ nữ kỳ lạ trong bức ảnh đang vòng tay trước người giống như cô ấy thực sự đang ôm một đứa trẻ.
Có lẽ chính vì sự yêu thương và đau xót trên gương mặt người phụ nữ kỳ lạ khi nói về con mình quá chân thật nên Hồng Mộc đã để lại thông tin liên lạc của mình cho cô ấy trước khi rời làng.
Sau khoảng nửa tháng, lúc Hồng Mộc tan tầm thì nhận được điện thoại của người phụ nữ kỳ lạ.
Người phụ nữ kỳ lạ biết Hồng Mộc làm việc ở đài truyền hình nên cầu xin anh ta giúp mình công bố thông tin tìm người mất tích, đồng thời cô ấy cũng mang theo một chứng cứ là báo cáo y tế của bệnh viện có thể chứng minh được việc cô ấy thật sự đã sinh con.
Nhưng ngoài thứ này ra thì không còn bằng chứng nào khác chứng minh sự tồn tại của đứa trẻ.
Lúc này, Hồng Mộc không nhịn được thở dài.
Anh nhìn vào camera, nói thẳng: “Mặc dù có báo cáo y tế nhưng lúc đó tôi vẫn không tin cô ấy. Tôi từ chối yêu cầu của cô ấy, thậm chí tôi còn nói với cô ấy là mình có thể giúp cô ấy tìm bác sĩ tâm lý để giúp cô ấy chữa bệnh.”
“Nếu có thể quay lại lúc đó, tôi sẽ không bao giờ nói những điều như vậy nữa.”
Lời nói của Hồng Mộc khiến những người xem vừa kinh sợ vừa hoang mang.
[Không có bất kỳ một hồ sơ nào đúng là rất khó để chứng minh cô ấy đã có con.]
[Chẳng lẽ anh tìm được đứa bé rồi?]
[Nếu tìm được đứa nhỏ rồi thì tốt, cuối cùng cũng coi như khổ tận cam lai.]